Mục lục
Xuyên nhanh: Dân chơi số 1
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 20 VỢ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - HỒ LY TINH CÚT NGAY

Nguyên Tử Du không giả vờ được nữa, thấy người phụ nữ mình yêu khóc như mưa, hắn vô cùng đau lòng.



Nhưng hắn cố nhịn không lau nước mắt cho cô ta, chỉ kiên nhẫn đứng yên đấy.



“Tử Du, thật xin lỗi, em không nên vứt bỏ anh, em không nên rời khỏi anh, chúng ta quay lại được không? Tử Du, em vẫn luôn yêu anh.”



Mạnh Kỳ nói rồi gục vào ngực Nguyên Tử Du khóc lóc.



Nếu chỉ chơi trò đổi vợ, Mạnh Kỳ không hề có cảm giác an toàn. Cô ta hy vọng cơ thể và trái tim của Nguyên Tử Du đều thuộc về mình.



Cô ta muốn trở thành vợ của Nguyên Tử Du.



Trông thấy cảnh tượng này, Bạch Thần như nổi cơn ghen, quát một tiếng: “Đúng là trơ trẽn, hồ ly tinh, cút ngay.”



Trong lúc mắng chửi, Bạch Thần túm tóc Mạnh Kỳ rồi kéo mạnh, lôi cô ta khỏi cái ôm của Nguyên Tử Du.



Sau đó Bạch Thần dứt khoát làm đến cùng. Cô đẩy Mạnh Kỳ xuống đất, ngồi lên người cô ta rồi điên cuồng đánh một trận.



Nắm đấm của Bạch Thần giáng lên mặt Mạnh Kỳ khiến cô ta không ngừng kêu la thảm thiết.



Nói thật, Nguyên Tử Du đã bị Bạch Thần đột nhiên bùng nổ dọa cho ngu người. Hắn tuyệt đối không ngờ Kiều Y Nhiên luôn tốt tính cũng có dáng vẻ hung hãn như thế.



Nguyên Tử Du sững sờ chốc lát, trông thấy người hắn yêu đã bị đánh đến mức mặt mũi hoàn toàn biến dạng, đầu óc hơi đờ ra.



Sau đó trong đầu hắn chỉ còn một suy nghĩ duy nhất, đó là bảo vệ người phụ nữ mà mình yêu.



Nguyên Tử Du túm tóc Bạch Thần, nhấc cô lên.



Trong lúc nhấc lên, hắn còn tiện tay tát Bạch Thần hai phát nổ đom đóm mắt.



Bạch Thần bị Nguyên Tử Du đánh đến mức đầu óc choáng váng, rồi bị hắn quăng mạnh ra ngoài, ngã nhào xuống đất.



Cùng lúc đó, Nguyên Tử Du nhanh chóng ôm Mạnh Kỳ đang khóc thét trên đất vào lòng.



Động tác này đúng là liền mạch, tất cả đều là phản ứng bản năng của Nguyên Tử Du.



Có người đang chụp ảnh bằng điện thoại, có người quay video, còn có cả một số phóng viên đang cầm máy quay chất lượng cao để thu hình nữa.



Cả hiện trường đều là tiếng khóc thét của Mạnh Kỳ, không còn bất cứ động tĩnh nào khác.



Bạch Thần bị tát hai cái rồi bị quẳng ra ngoài, đôi mắt đầy nước mắt dán chặt vào cặp nam nữ chó má đang ôm nhau.



Đương nhiên, cảnh Nguyên Tử Du ôm Mạnh Kỳ với vẻ đau lòng, vuốt tóc cô ta, bỏ mặc vợ mình đã được chụp lại không sót tí gì.



Một lúc sau, rốt cuộc Tiêu Minh Hiên cũng chạy đến. Khi nhìn thấy tình hình giữa ba người, gã hiểu rõ tất cả.



Có vẻ Nguyên Tử Du không thể làm người đàn ông tốt nhất trần đời nữa rồi.



Tiêu Minh Hiên cười nhạt: “Tử Du, hình như cậu đang vuốt ve vợ tôi đấy.”



Nguyên Tử Du sực tỉnh, căng thẳng nhìn xung quanh, sau đó trông thấy vợ mình đang đáng thương nằm rạp trên đất, ở khóe miệng còn vương tia máu.



Nguyên Tử Du như bị điện giật, vội vàng buông Mạnh Kỳ ra rồi lùi về sau mấy bước, sau đó lại giả vờ thâm tình, chuẩn bị đỡ Bạch Thần dậy.



Dường như Bạch Thần vô cùng sợ hãi, co người về phía sau: “Chồng à, hành vi của anh đã bán đứng trái tim anh. Nếu vậy, em tác thành cho hai người. Anh chỉ cần nói rằng mình không yêu em, người anh yêu là vợ chưa cưới cũ, tốt thôi, em và anh sẽ ly hôn. Tuy em xuất thân từ gia đình bần hàn nhưng ít nhất cũng đã tiếp nhận giáo dục đại học. Lòng tự tôn của em không cho phép em sống uất ức như thế.”



Nguyên Tử Du nhất thời cứng họng, thật ra hắn rất muốn nói mình đã hết yêu, hắn cũng muốn ly hôn với cô rồi đoạt lại giấc mộng thời niên thiếu từ tay Tiêu Minh Hiên.



Nhưng tôn nghiêm của nhà họ Nguyên không cho phép một người phụ nữ đã từng phản bội nhà họ Nguyên trở thành con dâu cả.



Thế nên cứ vậy đi, lặng lẽ ở bên Kỳ Kỳ là tốt rồi.



Nguyên Tử Du vẫn hiểu rõ tình cảnh bây giờ của Mạnh Kỳ.



Thanh danh mất sạch, người nhà họ Mạnh đã không chào đón, người nhà họ Tiêu còn khó chịu với cô ta hơn, mà rõ ràng Tiêu Minh Hiên là một công tử ăn chơi, không thể thật lòng với một cô gái được.



Thế nên Nguyên Tử Du vô cùng đau lòng cho vợ chưa cưới cũ của hắn.



Cũng vì hai người đã từng điên cuồng trên giường mấy lần, hắn quên sạch sự phản bội của cô ta.



Nếu ông cụ biết hắn vẫn qua lại với Mạnh Kỳ, không chừng sẽ hủy bỏ tư cách kế thừa vị trí chủ nhà của hắn mất.

Đầu Nguyên Tử Du đau như búa bổ, thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Kiều Y Nhiên một lượt, nhưng bề ngoài lại giả vờ ảo não, hối hận không kịp: “Nhiên Nhiên, anh… anh không cố ý, em có thể nghe anh giải thích không? Mạnh Kỳ ở bên anh từ nhỏ đến lớn, có lẽ anh vẫn còn tình cảm, nhưng anh thật sự không có quan hệ gì với cô ấy. Về chuyện vừa xảy ra, anh cũng không biết tại sao mình lại làm như vậy, anh thật sự không cố ý đâu. Anh là người vô cùng trọng tình cảm, tuy cô ấy đã từng phản bội anh nhưng sâu trong lòng anh vẫn còn chỗ dành cho cô ấy. Nhưng chỉ thế mà thôi, anh sẽ không vượt quá giới hạn.”



Khi nói những lời này, Nguyên Tử Du vô cùng bình tĩnh, trông rất thâm tình và nhẫn nại, dường như hắn vẫn là một người đàn ông trong sạch.



Trong đôi mắt ngập nước của Bạch Thần lóe lên tia mỉa mai, nhưng giọng nói lại có vẻ đã hơi tin vào câu chuyện hoang đường này: “Thật sao? Nhưng vừa nãy cô Mạnh nói, cô ta nói tối qua… tối qua…”



Nguyên Tử Du đột nhiên thót tim, nhìn về phía Mạnh Kỳ.



Mạnh Kỳ chột dạ, hơi co về phía sau, sợ Nguyên Tử Du trách cô ta.



Tuy bây giờ mặt cô ta bỏng rát nhưng lại rất vui vẻ, vừa nãy Nguyên Tử Du đã đưa ra lựa chọn.



Sau chuyện này, cô ta đã biết Nguyên Tử Du thật lòng với mình! Bị đánh một trận cũng đáng!



Nguyên Tử Du ngồi xổm xuống, nhìn Bạch Thần: “Tối qua anh đã nói rất rõ với cô Mạnh, anh không thể ở bên cô ấy. Thật xin lỗi, Nhiên Nhiên, anh sẽ quên cô ấy, em cho anh một chút thời gian nhé, bởi vì thật ra anh yêu em hơn mà!”



Giọng nói của Nguyên Tử Du nghe rất bất đắc dĩ, thậm chí như mang theo tiếng khóc.



Một số quần chúng hóng chuyện không biết rõ tình hình đều lộ vẻ xúc động, thậm chí vài người còn hơi đồng cảm với Nguyên Tử Du.



Nguyên Tử Du đã từng yêu Mạnh Kỳ đến mức nào, đây cũng chẳng phải bí mật gì. Vietwriter.vn



Mặc dù nhà họ Mạnh cũng là nhà quyền quý, nhưng xe sang, túi hiệu, trang sức phiên bản giới hạn của Bạch Kỳ đều xuất phát từ tay Nguyên Tử Du.



Sự kiện gây náo động nhất chính là trong một buổi đấu giá, Nguyên Tử Du tốn mấy trăm triệu để mua một sợi dây chuyền kim cương tím cổ xưa cho Mạnh Kỳ, sau đó rải cẩu lương tại trận, đeo giúp cô ta.



Người phụ nữ mà hắn yêu đến tận xương tủy đột nhiên chạy trốn, có lẽ đả kích của chuyện này với hắn quá lớn.



Hơn nữa vẻ đẹp của Mạnh Kỳ đã được công nhận, nghe nói năm đó có rất nhiều công tử nhà giàu để ý đến cô ta.



Thế nên, một vài người cho rằng chuyện Nguyên Tử Du không buông nổi Mạnh Kỳ là có thể hiểu được.



Bạch Thần tỏ vẻ hơi xoắn xuýt, nhưng cuối cùng lý trí vẫn thắng thế, dường như không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói thâm tình của Nguyên Tử Du. Cô dùng rất nhiều sức mới bò dậy được.



“Nguyên Tử Du, đương nhiên em có thể hiểu được chuyện anh vẫn yêu cô Mạnh. Nhưng khi yêu cô ta, anh lại tát vợ chính thức của mình hai cái.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK