Bạch Thần kéo lê cơ thể mệt mỏi, tốn rất nhiều công sức để mặc quần áo. Cũng không biết rốt cuộc Nguyên Tử Du đã cho Kiều Y Nhiên uống thuốc gì, khó chịu quá, muốn hoàn toàn hồi phục chắc phải mất mười mấy tiếng đồng hồ.
Khi Bạch Thần trở lại nhà họ Nguyên cũng đã hơn mười một giờ đêm.
Công ty nhà họ Nguyên là một trong mười doanh nghiệp hàng đầu cả nước, được xem như nhà giàu số một ở Nam Thành.
Nhà họ Nguyên vô cùng tráng lệ, chiếm trọn một mảnh đất rộng lớn.
Trong vườn có hoa cỏ rực rỡ, cây cối tốt tươi. Một dòng sông nhân tạo bao quanh khu vực này, những căn biệt thự sang trọng nằm đan xen bên bờ sông đó.
Dòng sông này bắt nguồn từ mạch nước ngầm cách đất một trăm mét, đông ấm hè mát, trong suốt thấy đáy.
Thế nên vào mùa hè, cho dù ở bên ngoài nóng bức đến đâu, chỉ cần quay về nhà họ Nguyên là sẽ thấy mát mẻ hẳn.
Người nhà họ Nguyên rất đông, chỉ riêng anh em họ của Nguyên Tử Du đã có mười mấy người.
Mỗi người sống trong một căn biệt thự, hơn nữa thế hệ trước cũng ở chung, vậy nên có hơn mấy chục người thuộc dòng chính của nhà họ Nguyên sống với nhau tại khu vực này.
Nhiều người thì nhiều chuyện, hơn nữa bọn họ còn sống chung nên đương nhiên mâu thuẫn cũng không ít.
Nhưng ông cụ lại cực kỳ ghét việc con cháu của mình ra ngoài ở riêng. Để lấy lòng ông, đám con cháu sẽ không chuyển đi chỗ khác.
Nơi đây chính là trung tâm quyền lực của nhà họ Nguyên! Người của nhánh phụ có muốn cũng chưa chắc vào được.
Theo lời đám người làm, nhà họ Nguyên đang định mở rộng thêm, vì mấy đứa cháu lớn sắp kết hôn đều muốn ở lại nơi có phong thủy tốt, hoàn cảnh tươi đẹp, đông ấm hè mát thế này, chứ chẳng thích mua nhà bên ngoài.
Thật ra họ cũng không dám xin ra ở riêng.
Vừa đi đến cửa lớn biệt thự của Nguyên Tử Du, Bạch Thần đã nghe thấy tiếng phụ nữ trách mắng: “Đã là phu nhân chủ nhà, thế mà đêm hôm khuya khoắt vẫn chưa về. Con nói xem, có phải cô ta ra ngoài tìm đàn ông khác hay không?”
“Mẹ, đừng nói những lời khó nghe như vậy được không? Y Nhiên chỉ về bên ngoại thôi.” Giọng nói của người đàn ông truyền đến từ trong biệt thự.
Đương nhiên Bạch Thần biết rõ đây là cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng và ông xã Nguyên Tử Du của Kiều Y Nhiên, hắn luôn bảo vệ vợ trước mặt người khác.
Đến cả mẹ Nguyên Tử Du cũng cho rằng hắn vô cùng chiều chuộng Kiều Y Nhiên. Đứa con gái nghèo hèn như cô ta có tài đức gì chứ? Sao có thể khiến con trai ưu tú của bà ta yêu thương như thế được?
Điều này khiến cho người làm mẹ chồng như bà ta cực kỳ khó chịu, đôi khi còn ghen ghét.
“Về bên ngoại! Ba ngày thì hai ngày về bên ngoại, chẳng lẽ cô ta muốn vét sạch đồ trong nhà để mang sang nhà mẹ đẻ à?”
“Mẹ, Y Nhiên có bao giờ lấy đồ mang về nhà mẹ đẻ đâu?”
Bà Nguyên nói với vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Con đấy, sao có thể quan tâm một người phụ nữ như vậy? Con nói xem, con muốn cưới ai mà chẳng được, sao cứ nhất định phải cưới con nhỏ nghèo hèn đấy? Nếu cưới con gái nhà họ Chu, không chừng bây giờ đã có con rồi. Hình như con gái nhà họ Vương cũng thích con, hầy...”
Bà ta thở ngắn than dài, oán trách con trai: “Hai đứa đã kết hôn hơn hai năm, sao đến bây giờ vẫn chưa thấy động tĩnh gì? Có phải vì thân thể Kiều Y Nhiên quá yếu ớt nên không sinh được con không? Nếu đúng như thế, phải nhanh chóng ly hôn mới được.”
“Mẹ, mẹ càng nói càng quá đáng, gia đình như chúng ta có thể tùy ý nhắc đến chuyện ly hôn ư?”
Giọng nói của hai mẹ con họ không nhỏ, có lẽ tất cả người làm trong biệt thự đều đã nghe rõ.
Người làm của nhà họ Nguyên thường xuyên nghe thấy mẹ Nguyên Tử Du chỉnh đốn con dâu, lâu dần, sự tôn trọng của họ với Kiều Y Nhiên ngày càng ít.
Ngay cả cha mẹ cậu Cả cũng bất mãn trước việc cô gái nghèo này trở thành con dâu trưởng nhà họ Nguyên, nếu không có sự che chở của Nguyên Tử Du, vị trí con dâu nhà giàu của Kiều Y Nhiên đã sớm mất rồi.
Một đứa con gái nghèo hèn mà thôi, cho dù trở thành phu nhân quyền quý thì sao nào, chẳng phải vẫn sống theo sắc mặt người khác ư?
“Tại sao không thể ly hôn? Bây giờ nhiều thanh niên ly hôn lắm.” Bà Nguyên nói tiếp.
“Ly hôn? Ở nhà họ Nguyên không có chuyện ly hôn, hơn nữa Tử Du còn là con trưởng nhà họ Nguyên.” Giọng nói tức giận của một người đàn ông đứng tuổi đột ngột vang lên trong biệt thự.
Đây là tiếng quát giận dữ của cha Nguyên Tử Du.
Bạch Thần đứng ở cửa lớn, đang nghĩ xem có nên đi vào hay không thì một người làm đã phát hiện ra cô, bèn hô lên: “Mợ Cả, cô đã về.”
Bạch Thần vẫn chưa quen với mấy từ như mợ Cả cho lắm, rõ ràng đang sống trong thành phố văn minh hiện đại, sao cứ phải xưng hô như cổ đại chứ?
Cô đột nhiên có ảo giác mình đang bước vào một gia tộc lớn thời cổ đại.
Tiếng kêu của người làm thành công khiến những người trong nhà im lặng, Bạch Thần cũng không thể đứng mãi ngoài cửa để nghe trộm được, đành đẩy cửa bước vào.
Phòng khách lớn được trang hoàng tráng lệ, chủ yếu là màu sắc trang nhã. Cha mẹ Nguyên Tử Du đang ngồi trên ghế sa lông, sắc mặt rất khó coi.
Chẳng những không sinh được con mà còn đi đến khuya mới về, nhưng chính người phụ nữ như vậy lại được con trai ưu tú của họ để ý, bọn họ có thể làm gì cô đây?
Dưới tình huống bình thường, hai ông bà chỉ ở trong biệt thự của mình, chẳng hiểu sao hôm nay bọn họ lại thức khuya như vậy.
Trong cốt truyện, tối nay Kiều Y Nhiên và Nguyên Tử Du cùng trở về nên hai ông bà chỉ nói mấy câu rồi đi.
Nhưng hôm nay thì khác, con trai đã về được một tiếng đồng hồ mà con dâu mới tới cửa, đương nhiên sẽ có rất nhiều lời trách mắng rồi. Vietwriter.vn
Bạch Thần từng không hiểu nổi tại sao Nguyên Tử Du lại muốn cưới Kiều Y Nhiên, cho dù hai người đã quan hệ một lần nhưng Kiều Y Nhiên cũng không lợi dụng chuyện này cơ mà.
Cho dù Mạnh Kỳ đã cắm sừng hắn rồi bỏ trốn, chẳng phải vẫn còn rất nhiều cô gái cao quý khác muốn gả đến nhà họ Nguyên sao?
Cần gì phải kết hôn với một cô gái nghèo chứ?
Vì thế, người Nam Thành đều cho rằng Nguyên Tử Du vô cùng yêu Kiều Y Nhiên, hơn nữa còn yêu đến tận xương tủy, nếu không hắn cũng chẳng chém trước tấu sau, dẫn Kiều Y Nhiên đi lấy giấy chứng nhận rồi mới ngả bài với người nhà.
Rõ ràng sản nghiệp của nhà họ Nguyên rất lớn, phú quý ngút trời, hơn nữa Nguyên Tử Du còn là cháu trai trưởng, cũng chính là chủ nhà tương lai của nhà họ Nguyên.
Nhưng hắn lại cưới Kiều Y Nhiên - một cô gái nghèo rớt mồng tơi.
Nếu không phải vì quá yêu, ai lại làm thế?
Thật ra chỉ mình Kiều Y Nhiên biết, Nguyên Tử Du chẳng có bao nhiêu tình cảm với cô, nên hắn cũng không thấy vấn đề gì khi chơi trò đổi vợ.
Có chút mâu thuẫn ở đây, rõ ràng khi mới cưới hắn rất quan tâm đến cô, tại sao sau này lại thành ra như vậy?
Chẳng lẽ được hai năm thì thấy chán?
Bạch Thần vừa vào nhà đã bị mẹ Nguyên Tử Du quát: “Bây giờ mấy giờ rồi? Cô là mợ Cả nhà họ Nguyên, khi làm chuyện gì cũng phải lo lắng cho thể diện của nhà họ Nguyên, đừng làm những chuyện mất mặt ở bên ngoài nữa.”
Bạch Thần cười như không cười, nhìn Nguyên Tử Du: “Sao mẹ không hỏi con trai tốt của mình nguyên nhân con về muộn?”
Trò đổi vợ đúng là mất mặt lắm đấy!
“Mẹ cứ hỏi con trai tốt của mình xem con có làm chuyện gì đáng xấu hổ không nhé!”
“Cô, cô còn dám mạnh miệng.” Bà Nguyên tức giận đến mức nhảy dựng lên từ ghế sa lông, không buồn giữ gìn hình tượng phu nhân nữa: “Đừng tưởng gả vào nhà họ Nguyên rồi là có thể bình chân như vại, ngồi vững trên ghế phu nhân quyền quý. Người muốn gả vào nhà họ Nguyên còn nhiều lắm, tốt nhất cô nên hiểu rõ cho tôi.”