Mục lục
Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102 Tôi không có thói quen đó

“Anh Bắc Minh, uống cà phê đi.” Lisa
bưng cà phê tới trước mặt Giang Bắc

Minh, sau đó ngồi trước mặt anh.

Lisa tựa như không quan tâm đến
hình tượng của mình. Cô ta ngồi đối diện
với Giang Bắc Minh, đôi chân thon dài
không có ý khép vào nhau mà thay vào
đó, thản nhiên để hé ra. Dù là đang mặc
quần đùi chứ không phải váy, nhưng như

vậy, có phải hơi quá táo bạo không.
“Cám ơn.” Giang Bắc Minh bưng cà

phê lên miệng uống, cố làm giảm bớt sự

ngượng ngùng lúc nấy.

“Anh Bắc Minh, xin hỏi, nếu anh điều
trị cho tôi, sẽ thực sự khỏi bệnh, sau này
sẽ không bao giờ tái phát nữa phải
không?” Lisa hỏi. Là một người phụ nữ,
hơn nữa còn là một người phụ nữ có thân
hình đẹp như vậy, cô ta dĩ nhiên vô cùng
quan tâm đến cơ thể và tình trạng bệnh
của mình. Nếu nó thực sự phát triển đến
lưng và cần cắt bỏ, đối với một người phụ

nữ mà nói, đây là cú sốc lớn đến mức nào!

“Đúng vậy!” Giang Bắc Minh gật đầu
nói. “Chỉ cần tôi chữa cho cô xong, như
vậy khả năng tái phát sẽ không vượt quá
30%.”

“Vậy thì quá tốt!” Lisa hào hứng gật

đầu và nói. “Vậy anh Bắc Minh, anh, anh

mau chữa cho tôi!”

“Chuyện này, chuyện này không vội
được.” Giang Bắc Minh xua tay, đặt ly cà
phê lên bàn, cố gắng dời mắt đi chỗ khác,
không nhìn đến chân Lisa, rồi nói: “Cô
Lisa, tôi nghĩ tôi nên nói với cô trước về

phương pháp điều trị.”

Bản thân Giang Bắc Minh là bác sĩ,
cho dù dùng phương pháp điều trị nào,
đối với anh cũng là bình thường. Nhưng
mà cô Lisa là nữ, lại là người nước ngoài,
Giang Bắc Minh cảm thấy có vài việc cần

nói trước, tránh làm cô Lisa hiểu lầm.

“Có phải vừa châm cứu vừa xoa bóp
không?” Cô Lisa hỏi. “Vả lại, là đấm bóp ở
đây?”

Vừa nói, cô Lisa chỉ vào mình, rồi hỏi.

“Sao cô biết?” Giang Bắc Minh ngạc
nhiên hỏi. Quả thực anh có ý định dùng
châm cứu và xoa bóp để giúp cô Lisa tiêu
tan khối u ở vú từ từ, kết hợp với thuốc

bắc để cô Lisa uống.

“Thực không dám giấu giếm, tối qua
tôi đã gọi cho mấy bác sỹ đông y của hiệp
hội chúng tôi để hỏi qua rồi.” Cô Lisa nói.
“Họ nói với tôi, họ cũng không biết cách
để chữa khỏi bệnh ung thư vú của tôi và
để nó không bao giờ tái phát. Nhưng nếu
có người có thể điều trị nó, chắc là sẽ

dùng phương thức này.”

“Ồ” Giang Bắc Minh gật đầu nói.
“Đúng vậy, tôi cũng định áp dụng phương
pháp này. Sở dĩ tôi nói trước với cô là
muốn hỏi cô có chấp nhận được không.
Dù sao thì giữa nam nữ cũng có dè
chừng. Thứ hai, tôi cũng muốn cô chuẩn

bị tâm lý trước.”

“Có gì mà cần phải chuẩn bị và không
thể chấp nhận được?” Lisa nói với Giang
Bắc Minh. “Trong mắt bác sĩ, không phải
chỉ có bệnh nhân, không có sự phân biệt
nam nữ sao? Nếu anh còn dè chừng
chuyện này thì làm sao có thể trị bệnh

được?”
“Hở?”

Nghe Lisa nói như vậy, Giang Bắc
Minh lập tức sửng sốt, đột nhiên nhớ tới

bản thân Lisa cũng là bác sĩ!

Vốn định dùng mấy lời kia rào trước

cho cô Lisa, nhưng không ngờ lại bị Lisa

dùng để an ủi mình!

“Vậy thì tốt, chúng ta bắt đầu điều trị
đi” Giang Bắc Minh nói. “Cần một chiếc
giường. Cô nằm trên giường, sau đó cởi
quần áo. Vậy đi, chúng ta đi vào phòng,

được không?”

“Không thành vấn đề!” Cô Lisa nói, rồi

cứ thế đi thẳng vào phòng.

Còn Giang Bắc Minh cũng đứng dậy,

đi theo cô Lisa vào phòng.

Khi vào đến phòng, cô Lisa thậm chí
không có chút lo lảng nào, bắt đầu cởi

quần áo ngay trước mặt Giang Bắc Minh.

“Việc này, hay là tôi quay người lại?”
Giang Bắc Minh hỏi.

“Không cần phải làm thế đâu. Dù sao,
tí nữa anh vẫn phải nhìn, phải xoa bóp nó!”

Lisa nói.

“Việc này, cũng là…” Giang Bắc Minh
gật đầu, cô gái nước ngoài này có suy

nghĩ khác với người Việt Nam!
Cởi mở, táo bạo.

Sau khi cởi áo, Lisa còn đang định cởi
quần, Giang Bắc Minh đột nhiên vươn tay
ngăn lại, nói: “Không cần đâu, cô không

cần cởi quần.”

“Tôi không quen mặc quần áo bó sát
như vậy nằm trên giường.” Lisa nói với
Giang Bắc Minh. “Như thế sẽ khiến tôi
cảm thấy rất mệt mỏi. Chưa kể, không

nên thả lỏng toàn thân trong quá trình

điều trị sao? Mặc quần chật như thế, tôi

không thả lỏng cơ thể được.”
“Ừm..”

Giang Bắc Minh phát hiện suy nghĩ
của hai nước quả thực rất khác nhau. Ở
trước mặt Lisa, anh nói cũng như không

nói.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể để Lisa làm bất

cứ điều gì cô ta muốn.

Sau khi cởi bỏ hết quần áo, Lisa nằm

ngửa trên giường, hai chân dạng ra.
“Anh Bắc Minh, tới đi.”

Giang Bắc Minh nhất thời xuất thân,

tới đi? Tới làm gì?
Giang Bắc Minh thực sự có cảm giác

kích động, muốn lao ra ngoài, khỏi chữa
gì hết. Cô Lisa này là người cởi mở,

nhưng, anh, không kìm được đâu!

Một mỹ nhân xinh đẹp, dáng người lại
chuẩn, làn da trắng nõn nà như vậy mà lại
nằm trần truồng trước mặt mình, đây

không phải là tra tấn anh sao?

“E hèm… Cái đó, cô Lisa, hay là cô
dùng chăn che phần dưới của mình đi,
được không?” Giang Bắc Minh nói.

“Không cần đâu.” Cô Lisa đột nhiên
cười, nói. “Anh Bắc Minh, chẳng nhẽ anh

ngại à?”

“Tốt hơn là nên che đi, nếu không che,
tôi không thể tập trung chữa trị cho cô
được…” Giang Bäc Minh bất lực sờ mũi
nói.

“Ha ha ha…” Cô Lisa đột nhiên bật
cười, rồi kéo chăn lên để che phần dưới

của mình.
“Huh…”

Giang Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm,
sau đó bắt đầu điều trị.

Đầu tiên là châm cứu và xoa bóp. Nói
thật, Giang Bắc Minh lúc châm cứu vẫn
rất thoải mái, chỉ cần tập trung cao độ thì

sẽ không có suy nghĩ lung tung.

Nhưng mà khi bắt đầu xoa bóp, Giang
Bắc Minh liền không bình tĩnh nổi. Dù sao
đây là tiếp xúc da thịt, hơn nữa còn là tiếp
xúc da thịt không có khoảng cách, anh dù

gì cũng là một người đàn ông khỏe mạnh.

Cho nên tiếp xúc kiểu này, anh thật sự
không có cách nào khiến bản thân không
nghĩ linh tinh, không nghĩ về những nơi

không nên nghĩ tới!

Vì vậy, quá trình điều trị này đối với

Giang Bắc Minh, đơn giản là một cực hình.

Nhất là, trong lúc mát xa, linh khí
xuyên vào trong cơ thể, cô Lisa cảm thấy
toàn thân tê dại, đặc biệt thoải mái, bắt

đầu không kìm hãm được, phát ra một

chút âm thanh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK