Mẹ kiếp, tên đàn ông đáng chết này, cô sẽ không để yên cho anh ta. Xá Cơ Hoa giãy dụa loạn xạ nhưng dường như người đàn ông kia vẫn thản nhiên như không có ý muốn cùng đánh nhau với cô.
"Mặt dơ quá, rửa mặt cho sạch đi.” Anh kéo một chiếc khăn lông, nhúng nước, dịu dàng lau giúp những vết đen trên mặt cô. Tuy bề ngoài là vậy nhưng thực chất anh muốn nhìn cô, chạm vào cô.
Cô cũng không ngờ gương mặt của một người đàn ông thô lỗ lại kề sát vào gương mặt của mình đến thế. Lỡ như mặt anh ta đụng vào mặt cô thì sao đây?
"Để tôi tự lau." Cô vừa thở hổn hển vừa giựt lại khăn mặt.trong tay anh, mạnh mẽ trừng mắt với cái người đàn ông đáng chết không biết thương hương tiếc ngọc này.
Lau mặt giúp cô sao? Anh ta tốt như vậy ư? Trong lòng cô tuyệt đối không tin người đàn ông này lại tốt với cô đến vậy.
Huyền Vũ Thác Hàn cũng không nói gì nữa, liếc nhìn cô đang đứng đó vừa thở hổn hển vừa tiếp tục lau mặt mình cho xong.
Xá Cơ hoa đang lau mặt bỗng nhiên cô dừng tay lại, mắt cô nhìn theo động tác của anh mà cảm thấy hoang mang, toàn thân anh ta đang được che kín bởi những bọt biển màu trắng. Lúc này cô cũng không nhịn được nuốt nước bọt ừng ực.
Biết rõ mình nên dời ánh mắt đi nơi khác nhưng trong thâm tâm cô vẫn nghĩ tại sao cô phải làm vậy? Chính anh ta kéo cô vào đây cơ mà. Người đàn ông này quả thật không biết xấu hổ, tuy cô cũng không muốn mình làm ra vẻ thục nữ, nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, lẽ nào anh ta không sợ sẽ khiến cô bị đau mắt sao?
Nhưng vóc người anh ta... quả thật không chê vào đâu được. Bờ vai rộng rãi rắn chắc, tấm lưng cường tráng, mông tròn to, toàn thân được che kín bởi bọt xà phòng khiến anh không có vẻ ẻo lả. Ngược lại, quả thật so với những người đàn ông khác, anh lại quyến rũ thêm vài phần.
Ôi, anh ta còn có cơ bắp sáu múi đấy. Thật là đáng tiếc vì lúc này cô không có máy chụp hình, nếu không cô nhất định sẽ chụp vài bức để cho Vũ và Tuyết dưỡng mắt.
Dường như Xá Cơ Hoa cũng quên mất nguyên nhân vì sao mình tức giận. Ngược lại ngay lúc này cô lấy tay chống cằm, tựa vào bồn tắm làm bằng đá cẩm thạch chiêm ngưỡng người đàn ông tuấn tú đang chìm trong nước kia.
Mà bộ phận quan trọng của anh bị bọt che kín nên...... A! bỗng nhiên nước bắn tung toé khiến những bọt này đều tan biến hết.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt của cô cứ như vậy thẩn thờ nhìn bộ phận mạnh mẽ của phái nam mà không cảm thấy ngại ngùng chút nào.....
"Hài lòng không?" Huyền Vũ Thác Hàn tà tà cười, nhìn vẻ mặt thẫn thờ của cô hỏi. Thật sự nhìn khuôn mặt ngây ngô của cô lúc này khiến người ta cảm thấy rất buồn cười.
Lúc này cô chợt giật mình thu lại tầm mắt nhưng khi đứng lên, Xá Cơ Hoa lại thể hiện vẻ mặt nuối tiếc không muốn rời xa, một vẻ mặt sững sờ như người bị bắt buộc ăn phải mười trái trứng gà.
Huyền Vũ Thác Hàn nhìn cô, giọng nói hấp dẫn khàn khàn hỏi: "Đẹp không?"
Đẹp sao? Đẹp cái lông......
"Anh...anh, đồ điên, biến thái......" Xá Cơ Hoa vội vàng quay đầu đi chỗ khác, mắt nhìn vào trong bồn tắm nước nóng, cô vốn nổi tiếng là người có da mặt dày thế mà hôm nay trên mặt cô chợt nóng lên.
Còn anh ta đột nhiên đưa tay sờ khuôn mặt mịn màng của cô khiến cô như bị điện giật. Thấy vậy, anh nhìn lướt qua cô, trên môi khẽ mỉm nụ cười đầy trêu chọc.
Nhưng anh cũng không nói gì, chỉ sải bước vào trong bồn tắm, thoải mái nằm ngâm nước nóng, muốn để cho bắp thịt mình đạt được khoái cảm cao nhất.
Nghe được tiếng anh thở dài thỏa mãn, lúc này Xá Cơ Hoa mới phục hồi tinh thần lại, cô nhớ lại mục đích mình đến đây.
"Huyền Vũ Thác Hàn, có phải anh đến nhà bắt mẹ tôi rồi đúng không? Nói rõ ràng đi, hiện giờ mẹ tôi ở đâu?"
Đối với tròng mắt đen sâu thăm thẳm hoà với khuôn mặt đang tức giận của cô, quả thật lúc này nhìn cô vẫn rất có sức sống. Dù nhìn ở khía cạnh nào, anh vẫn cảm thấy cô thật đáng yêu.
Cuối cùng ánh mắt của anh dừng lại ở cánh môi đỏ thắm.
Mẹ kiếp, vẻ mặt kia nghĩa là gì? Sao anh ta lại dùng ánh mắt mãnh liệt như thế để nhìn cô? Xá Cơ hoa đột nhiên cảm thấy nguy hiểm đang tới gần nên cô lui về phía sau mấy bước, nói: "Nhìn cái lông gì mà nhìn, bộ anh chưa từng nhìn qua gái đẹp bao giờ sao? Tôi cảnh cáo anh...anh mau thả mẹ tôi ra, nếu không tôi nhất định sẽ không tha cho anh."
Huyền Vũ Thác Hàn đang ngâm hạ thân trong làn nước ấm, anh thoải mái cười hỏi: "Sao em lại chắc chắn anh đang giữ mẹ em? Em đưa chứng cứ ra đây xem."
Có thể ngay cả chính cô cũng chưa phát hiện, vào thời điểm cô tức giận chính là lúc dáng vẻ cô trở nên quyến rũ nhất, cũng là lúc cô khiến người khác động lòng nhất, ít nhất Huyền Vũ Thác Hàn cho là như vậy.
"Còn phải có chứng cớ gì nữa? Nhất định là anh đã bắt mẹ tôi vì trừ anh ra thì sẽ không có người nào dám làm chuyện đó. Tôi mặc kệ, anh mau giao mẹ tôi ra đây." Cô vốn cũng không còn dũng khí để đối đầu với anh nhưng lúc này cơn giận trong lòng cô bỗng bùng phát khiến cô mạnh mẽ bước đến gần anh.
"Đừng lo, bây giờ em chỉ cần nghĩ xem khi nào thì em sẽ gả cho anh."
Gả cho anh ta? Nằm mơ di.
"Anh có thể bảo đảm rằng mẹ tôi sẽ được an toàn?" Cô lập tức nín thở hỏi.
Câu trả lời của anh là mỉm cười, anh tuyệt đối không để cô thử mình nên anh chỉ mỉm cười cho qua chuyện.
"Huyền —— Vũ —— Thác —— Hàn ——"
Đột nhiên cô như một chú mèo hoang điên dại lao đến đánh anh: "Đồ tiểu nhân, vậy mà anh lại dám bắt cóc mẹ tôi. Tôi sẽ liều mạng với anh, đồ chó điên, vô sỉ hạ lưu, đồ ma-cà-bông chết tiệt......"
Cô muốn xông tới nhưng lại bị một đôi tay mạnh mẽ ngăn lại. Cho đến khi cô kịp phản ứng lại thì cô đã bị ngã vào bồn tắm cùng với ai đó rồi.
"A!" Không hề phòng bị nên cô thiếu chút nữa bị sặc vì uống nhiều nước trong bồn tắm.
Bồn tắm khá lớn nên khi cô ngã nhào vào thì cũng không bị va chạm ở bất kỳ chỗ nào.
"Huyền Vũ Thác Hàn!" Toàn thân cô ướt đẫm, cô tức giận rống to.
Anh dùng chút lực nắm cằm cô, buộc cô đối mặt với anh, tròng mắt đen xinh đẹp thâm thúy lóe lên khiến người khác không thể đoán được anh đang nghĩ gì: "Nếu như em đồng ý gả cho anh thì anh sẽ thả bác gái, em thấy thế nào?"
Ai, đúng là một tên đàn ông chẳng lãng mạn chút nào, dùng thủ đoạn uy hiếp để cầu hôn cô sao?
Người đàn ông này là người như thế nào? Sao có thể bá đạo, không nói đạo lý với cô như vậy?
"Tôi… không…. muốn… gả…. cho ….. anh”
"Chẳng lẽ em không muốn cứu mẹ?" Tầm mắt anh nhìn chằm chằm vào người cô. Bởi vì áo quần cô hầu như bị ướt đẫm mà lại ẩn hiện viền tơ của chiếc áo ngực, đáy mắt anh thoáng qua tia nhìn thích thú.
Đáng ghét, người đàn ông này lại bắt mẹ cô, thật là quá đáng.
"Tôi và anh có thù oán gì? Tại sao anh nhất định buộc tôi gả cho anh." Cô không nhịn được hỏi với thái độ vô cùng tức giận.
Người phụ nữ đáng chết này, cô ta quả thật không muốn gả cho anh sao?
"Bây giờ trong bụng em đang có đứa bé của anh, cho nên em nhất định phải gả cho anh."
Cô tức giận, giãy giụa trong nước, toàn thân ướt dầm dề nhìn chằm chằm anh: "Anh đừng khinh người quá đáng, tôi sẽ không lấy cũng nhu không gả cho anh. Bây giờ hãy nói cho tôi biết, mẹ tôi đang ở đâu?"
Khi tìm được mẹ thì cô sẽ dẫn mẹ cô đi khỏi đây. Sau này dù có chết thì cô cũng sẽ không bao giờ bước chân vào thành phố này. Tên đàn ông chết tiệt.
"Bà đang trên máy bay."
"Trên máy bay? Anh mang mẹ tôi đi đâu?" Nắm tay anh ta, trong lòng cô nóng nảy cùng tức giận thét lớn.
"Ra nước ngoài."
Theo điều tra, lúc còn trẻ, Xá Tinh Hoa đã mang một căn bệnh,..vốn chỉ là bệnh cảm mạo thông thường nhưng cũng không biết thế nào, bệnh tình tự dưng tăng thêm. Cho đến hơn nửa năm trước mới bắt đầu phát tác, chưa điều tra được rõ ràng, có thể do tình trạng thân thể của mỗi người khác nhau.
Lần này việc đưa Xá Tinh Hoa ra nước ngoài chủ yếu là để trị bệnh cho bà, ngoài ra anh còn có dụng ý riêng của mình.
Ra nước ngoài sao? Anh ta lại tự tiện dẫn mẹ cô ra nước ngoài?
"Anh...... Anh...... Anh......" Cô tức giận nói ấp úng.
Đột nhiên, anh dùng lực xé quần áo cô ra.
"Này! Anh làm gì vậy?"
"Dù sao em cũng ướt rồi, hay là chúng ta cùng nhau tắm." Anh thản nhiên nói, đôi tay không khách khí tiếp tục cởi áo quần cô ra.
"Anh...... dừng tay lại...... Mẹ kiếp......" Cô không chút suy nghĩ, la thét.
Bốp!
Một cái tát vang lên vô tình vang vọng khắp phòng tắm, trong nháy mắt, không khí lạnh lẽo bao trùm khắp gian phòng.
Khuôn mặt đẹp trai mang theo hơi thở nguy hiểm, tròng mắt màu đen cũng lộ ra lửa giận khiến người phụ nữ nào đó cảm thấy sống lưng mình tê dại một hồi.
"Chưa từng có người nào dám đánh tôi, mà nhất là phụ nữ."
"Anh —— vậy giờ anh thấy rồi đó, đáng đời ——" Cô có cảm giác không đúng, ngón tay vẫn còn tê dại. Ngay lúc đó, Xá Cơ Hoa nhanh nhẹn nhảy ra khỏi bồn tắm.
Mà trong bồn tắm, trên khuôn mặt tuấn mỹ của thiếu gia ẩn hiện năm dấu tay màu đỏ. Lúc này cũng không biết anh đang nổi giận hay không, chỉ thấy anh đang cắn răng nhìn về phía cửa phòng tắm.
Đáng chết, rõ ràng trong lòng anh như đang có lửa bao quanh, nơi bị cô ấy tát vẫn còn đang nóng hừng hực nhưng trong lòng lại không làm thế nào tức giận với cô ấy được. Thật đáng chết mà.
......
"Đẹp trai thật! Không ngờ anh ta lại có dáng dấp đẹp trai như vậy. Đây quả thật chính là cực phẩm nam nhân.” Nhắc tới tốc độ truyền bá tin tức nhanh nhất thế giới thì dĩ nhiên là tờ báo bát quái rồi.
Chỗ nào cũng có tin tức bát quái, không chỉ bát quái trong chốn giải trí mà ngay cả thương giới Hắc bang cũng có bát quái bay đầy trời.
Chỉ trong hai tuần lễ, Minh Hạo Thiên trở thành nhân vật trung tâm của tờ báo bát quái, cũng là một trong những tin tức được xếp hạng trong bảng best-seller, người đàn ông độc thân hoàng kim.
Mà công lao đương nhiên là thuộc về kẻ tự xưng là ‘không công ’ Hoàng BộTtuyết.
"Đúng vậy, nhìn anh ta đứng lên thôi cũng rất đẹp trai rồi, không biết đã kết hôn chưa? Có bạn gái hay chưa nữa?"
"Này này, đồ mê trai, cậu đừng vọng tưởng nữa, người ta chính là người rất có giá đấy, chắc chắn có rất nhiều phụ nữ theo đuổi."
"Vậy chỉ cần chưa kết hôn là được rồi, còn nếu đã kết hôn thì tớ cũng có quyền ảo tưởng mà."
"Tớ thấy phụ nữ bên cạnh Minh Hạo Thiên nếu không phải minh tinh thì cũng chính là người có vóc dáng rất xinh đẹp đấy." Lúc này là giờ nghỉ của toà soạn Tạp Mạc, cũng có rất nhiều người thảo luận chuyện này.
Hoàng Bộ Tuyết đang chăm chú đánh máy bảng báo cáo nhưng lỗ tai cũng sớm bay đến những tin tức bát quái kia.