“Buông ra, con mẹ nó, tôi còn chưa tìm anh để tính sổ, anh vô duyên vô cớ bắt tôi làm gì? Anh có tin tôi kiện anh cường gian không, mau buông tôi ra.” Thật sự không hiểu nổi gần đây bị làm sao vậy chứ? Hơi sức cũng thiếu đi không ít, phản ứng nhanh nhẹn của cơ thể giờ cũng chậm chạp đi không ít.
“Cường gian, được, vậy tôi thật sự muốn xem cô ăn nói như thế nào với cảnh sát, lần trước ở trong ngõ tối, cô cướp sắc của tôi như thế nào.”. Áp chế người phụ nữ đáng chết này vào tường, vẻ mặt của Huyền Vũ Thác Hàn u ám nói.
Người phụ nữ đáng chết này, nói với cô nhiều lời như vậy, vậy mà cô lại có thể không nhận ra giọng nói của anh, trong lòng cô cứ như vậy mà không nhận ra anh sao? Tối nay cũng vậy, gọi người đàn ông khác thì nhẹ nhàng ngọt ngào như vậy, nhưng nói chuyện với anh, thì lớn tiếng trách mắng, không câu nào nhẹ nhàng, chẳng lẽ anh khiến cô bực mình như vậy sao?
Nhớ lại khi cô vừa rời đi không bao lâu, anh liền nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện tối nay với hội Minh Sa, biết cô đi theo Âu Dương Linh tới nơi này, anh vội vội vàng vàng đi theo tới đây, nhưng mà người phụ nữ này, nói cười với người đàn ông khác, nhưng với anh, lại muốn đánh muốn giết, bây giờ lại còn nói chuyện điều kiện với anh! Đáng chết!
“Anh? Tôi cướp sắc anh sao? Khúc sau là anh cưỡng bức tôi không phải sao.” Người phụ nữ nào đó nhất thời nói vô cùng uyển chuyển, trong ánh mắt thoáng qua một tia chột dạ.
Huyền Vũ Thác Hàn âm thầm nhìn cô, gương mặt đẹp trai có chút tức giận, “Tôi cưỡng bức cô? Được, vậy hôm nay tôi liền cưỡng bức cô một lần rồi coi như huề nhau.” Nói xong, một tay dùng lực ép chặt đôi tay của cô lên tường, một tay bắt đầu sờ soạng.
Cũng không biết tại sao lại như vậy, gần đây ngực của cô phát triển lớn hơn không ít, bây giờ bị anh đè một cái như vậy, đau tới mức khó thở, khiến cho Xá Cơ Hoa tức giận nhe răng quát lớn: “Anh muốn mưu sát có phải không? Tôi biết ngay là anh sẽ ghi hận ở trong lòng, bây giờ anh dám đụng vào một sợi lông của tôi, bạn bè tôi đang ở bên ngoài, chờ một chút nữa họ xông tới, anh nhất định sẽ chết...”
Mặc dù cách một lớp vải, nhưng mà cảm giác lại khá rõ ràng, Huyền Vũ Thác Hàn cảm thấy bụng dưới của mình căng thẳng, môi khô miệng đắng, nghe thấy cô không ngừng lầm bầm lầm bầm, bàn tay đặt ở ngực cô, nhất thời nâng cằm của cô lên, lập tức che kín đôi môi mỏng kia lại!
Những lời cô chưa kịp nói hết, toàn bộ đều bị Huyền Vũ Thác Hàn nuốt vào trong cổ họng, đôi mắt của anh chỉ xẹt qua một chút do dự và phức tạp, cúi đầu chặn cái miệng nhỏ nhắn đỏ thắm của cô! Mùi vị nhẹ nhàng khoan khoái và ấm áp của cô truyền qua đầu lưỡi truyền thẳng vào trong tim của anh.
Còn Xá Cơ Hoa thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người, trừng mắt lên nhìn đôi mắt sáng bóng của người đàn ông kia trong bóng tối, con ngươi của người đàn ông này sâu sắc và tà mị, nụ hôn kia thì nóng bỏng, bá đạo và chân thành.
“Ừm!” Xá Cơ Hoa làm thế nào cũng không đẩy anh ra được, nụ hôn kia càng lúc càng sâu, cô cảm giác như đầu của mình càng lúc càng trống rỗng, hơi sức toàn thân giống như đang bị hút cạn kiệt!
Mà Huyền Vũ Thác Hàn sau khi nghe được tiếng rên của cô, đáy mắt nóng rực lại càng trở nên sâu thẳm hơn! Bàn tay đang nắm cằm của cô từng chút từng chút di chuyển từ xương quai xanh của cô từ từ trượt xuống...
Vốn chỉ muốn để cho cô nhớ lại, anh chẳng những là ông chủ của cô, là còn là người đàn ông đầu tiên của cô, nhưng mà không ngờ lại xảy ra chuyện không ngờ được này.
Hôn, càng lúc càng không thể thỏa mãn anh! Cơn khát vọng này, giống như là muốn phá hủy cô rồi nuốt cô vào bụng thì mới có thể thỏa mãn cơn khát này được vậy!
Trong bóng tối, sức lực toàn thân của Huyền Vũ Thác Hàn cũng áp chặt vào người của cô, cảm giác khô nóng nên dán chặt vào người của cô, hôn môi biến thành gặm cắn.
“Á!” Xá Cơ Hoa bị đau nên hơi tỉnh táo lại.
“Đáng chết, cũng tại cô khiêu khích, nên cô phải phụ trách.”
Huyền Vũ Thác Hàn vừa khàn khàn giọng nói xong, liền bắt được đôi tay của cô, trong bóng tối, kéo Xá Cơ Hoa đi tới giường ở bên trong phòng.
Vừa tiếp xúc với cái giường lớn mềm mại kia, bóng dáng cao lớn liền lập tức đè lên!
“Anh... anh muốn làm gì?” Xá Hoa Hoa lập tức cảnh giác thở dốc nói.
“Nghĩ sao?” Huyền Vũ Thác Hàn mờ ám trả lời cô, ánh mắt kia, nếu như ở dưới ánh đèn, tuyệt đối có thể thấy được ánh lửa như muốn thiêu cháy trong đôi mắt kia!
“Anh là đồ ma cà bông chết tiệt, buông tôi ra!”
Xá Cơ Hoa cau mày lại, đôi tay mãnh liệt giãy giụa, nhưng mà đôi tay giống như không có chút hơi sức nào vậy, mặc kệ cô giãy giụa như thế nào, đều không thể hất bàn tay đang nắm chặt của anh ra được!
“Ma cà bông chết tiệt? Tại sao miệng của cô lại thích mắng chửi người khác như vậy? Có phải mới vừa rồi chưa tẩy sạch sẽ phải không?”
Ngón tay ấm áp của Huyền Vũ Thác Hàn nhẹ nhàng chạy trên cổ của Xá Cơ Hoa, làm bỏng da thịt của Xá Cơ Hoa.
“Anh...anh TM không phải đang đùa đấy chứ? Tôi cảnh cáo anh, chuyện lần trước tôi đã bồi thường anh hai mươi đồng, hai bên đã thỏa thuận xong, anh đừng tưởng anh là gì gì đó, mà có thể làm gì đó đối với tôi.” Cô làu bàu nói.
“Gì gì đó? Tôi muốn làm gì với cô?” Huyền Vũ Thác Hàn đùa giỡn hỏi ngược lại cô! Tay lại dạo chơi trên người của cô, hơi thở ấm áp, trực tiếp phun lên vành tai của cô!
“Anh là người song tính, đừng cho là tôi không biết anh là loại mặt hàng gì, buông tôi ra, có thể chèo chống được nơi như thế này, không phải là vì phương diện kia có bệnh không tiện nói ra hay sao? Đừng cho là tôi không biết.” Mà lần đó, có lẽ lần đó là cô giúp anh ta thẳng lại, không cảm kích thì thôi đi, bây giờ lại còn dám làm cô, bây giờ khinh người quá đáng sao!
“Tôi có bệnh không tiện nói ra? Vậy cô tới thử một chút.” Huyền Vũ Thác Hàn chỉ gảy nhẹ quần áo trên người của cô, ngoài mặt tao nhã không nhanh không chậm nói, nhưng mà gân xanh mơ hồ có thể nhìn thấy được, người phụ nữ này, vẫn có năng lực khiến cho thánh nhân cũng phải nổi điên.
“Thử cái mông anh á, tôi không có hứng thú đối với người đàn ông không bình thường, anh mau buông tay ra cho tôi.”
Cứ có cảm giác người đàn ông này vô cùng nguy hiểm, Xá Cơ Hoa muốn ra sức đánh vào chân của anh, nhưng mà hình như người đàn ông kia đã sớm đoán trước được, đã bước tới ép chặt gắt gao.
“Không bình thường?”
‘Xẹt!’ Một tiếng xé rách, đột nhiên vang lên ở trong phòng!
____...____
Nay 4 chương thôi ha, ko thôi bội thực mất. Sáng mai thêm một chương nữa.