Mục lục
Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thoải mái, thoải mái, thật quá thoải mái! Lý Quả vừa cười vừa đi loạng choạng, may mà có Hoàng nhi theo bên cạnh, nếu không cô đã ngã trái ngã phải rồi. Vì cười quá nhiều nên cô đã bị đau bụng!

"Tiểu thư, vị phu nhân kia có tìm người gây sự nữa không?" Vui vẻ qua đi, Hoàng nhi lại cảm thấy lo lắng cho chủ tử của mình.

Lý Quả cười tít mắt, vung tay lên, hào sảng nói: "Sợ cái gì? Cô ta dám! Chị sẽ liều mạng với cô ta."

Thục nữ với thục nữ, không phải cùng một đẳng cấp!

Hoàng nhi lại chẳng thể ung dung như Lý Quả được, bởi vì Lý Quả không hề biết bí mật của bọn họ, còn Hoàng nhi thì rất rõ, cho nên nàng vô cùng lo lắng. Nàng biết tiểu thư rất sợ rắn, nếu bị Ngu Cơ phát hiện nhược điểm này, tiểu thư chết chắc luôn.

"Tiểu thư, ngài đừng chọc giận phu nhân nữa, phu nhân sẽ mách chủ nhân đó, đến lúc ấy chủ nhân trách tội, tiểu thư sẽ bị phạt." Hoàng nhi lo lắng nói, sợ Lý Quả vui quá hóa buồn, càng sợ tiểu thư sẽ bị phạt.

Lý Quả chẳng thèm để ý, cười nói: "Yên tâm, yên tâm, chị chỉ mong anh ta đuổi đi thôi, cầu còn chẳng được ấy. Chỉ là, chị không nỡ xa em, Hoàng nhi đối xử với chị rất tốt."

Hoàng nhi chu môi, tiểu thư chỉ biết nói thế thôi, nhưng nàng cũng rất luyến tiếc.

Chủ tớ hai người về phòng, vừa nô đùa vừa tắm rửa, đương nhiên là tiểu hắc xà chẳng thể nhìn thấy cảnh mà nó mong đợi rồi.

Bên kia, sau khi Ngu Cơ cùng người hầu và quản gia Lâm về phòng, liền liên tục náo loạn, mất hết hình tượng thục nữ, tiếp tục đập vỡ đồ. Sau khi vật lộn một lúc lâu, ả ta mới chịu tắm rửa, thay quần áo.

Trời đất ơi, nữ nhân quả là phiền phức, đặc biệt là nữ nhân này, vô cùng phiền phức. Quản gia Lâm thầm thở dài, may mà ngày mai Vương về rồi, phiền phức này sẽ nhanh chấm dứt thôi.

"Quản gia Lâm, ngươi phải nói với Vương chuyện bản phu nhân bị bắt nạt." Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Ngu Cơ không quên nhắc Mặc Nhật Tỳ về dạy bảo Lý Quả.

"Phu nhân, mai Vương sẽ về." Quản gia Lâm cung kính nói, cúi đầu không nhìn ả, thầm nghĩ Vương có trở về cũng chẳng ở bên ngươi đâu, đừng hy vọng nhiều.

Ngu Cơ nghe nói Mặc Nhật Tỳ sắp trở về, hai mắt sáng lên, chẳng thèm để ý đến đám người quản gia Lâm, bắt đầu lên kế hoạch kể khổ với Mặc Nhật Tỳ, sau đó sẽ đuổi nữ nhân đáng ghét kia đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK