Mục lục
Chọc Lầm Xà Vương Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hừ, tiện nữ nhân, ta sẽ không để ngươi đắc ý lâu nữa, cứ chờ xem đi. Căm hận trong lòng Ngu Cơ bỗng chốc liền tan đi, tâm trạng của ả rất tốt, tươi cười đầy mặt, giống như đổi thành một người khác hoàn toàn.

Nữ hầu thấy sắc mặt ả chợt thay đổi, trong lòng rất nghi ngờ, nhưng nàng biết chắc sẽ không có chuyện gì tốt, trong lòng vô cùng bất an.

Chỉ chốc lát sau, nữ hầu vừa bị ả phái đi tìm hiểu tin tức đã trở lại, vẻ mặt rất bất an. Nàng cúi đầu, không dám nhìn Ngu Cơ, cùng chẳng dám lớn tiếng, do dự một lúc lâu, mới nhỏ giọng nói: "Phu nhân, chủ nhân và tiểu thư đi đến tòa lâu đài cách mấy chục dặm, nghe nói là chủ nhân cố ý dời từ phương xa tới, chỉ vì muốn tiểu thư vui vẻ. . ."

Nàng không nói được nữa, bởi vì đôi mắt lạnh như băng giống như dao găm đang nhìn nàng, khiến nàng cảm thấy cả người rét run.

Sau khi nghe xong, Ngu Cơ lập tức từ thiên đường rơi xuống địa ngục, sắc mặt chuyển từ hồng sang trắng bệch, rồi biến thành đen, cả người nhìn qua trông rất khủng bố. Nếu vừa rồi nàng còn chút do dự, thì hiện tại sẽ phải lo lắng rồi.

"Tiện nữ nhân, chờ xem." Một lúc sau, ả mới phun ra một câu hung tợn như vậy, hai tay nắm chặt, hai mắt bốc hỏa.

Hai nữ hầu không kiềm được co rúm lại, hoảng sợ bất an. Rốt cuộc phu nhân muốn làm gì? Chẳng lẽ sẽ thật sự gây bất lợi cho tiểu thư? Nếu vậy thì bọn họ thành đồng lõa rồi?

"Ngươi ra bên ngoài chờ, nếu bọn họ trở về, lập tức bẩm báo bản phu nhân." Sau khi bình tĩnh, Ngu Cơ lập tức chỉ vào một nữ hầu, ra lệnh.

Nữ hầu bị điểm danh không có biện pháp, đành phải cung kính đáp lời, sợ hãi rời khỏi phòng ả.

Ả đã nghĩ ra cách, chờ tiện nữ nhân kia trở lại, chỉ cần cô ta dám trở về, thì sẽ có một màn kịch vui chào đón. Chắc Vương sẽ không phát hiện ra, cho dù biết, sao vương có thể quản chuyện tranh đấu của nữ nhân chứ? Nhất định sẽ mở một con mắt, nhắm một con mắt thôi. Nghĩ như vậy, ả liền không lo lắng nữa.

Trong lúc Ngu Cơ vắt óc nghĩ kế, thì ở bên trong lâu đài, đám người Lý Quả đã đi dạo khắp nơi.

Nỗi khiếp sợ và ngạc nhiên của Lý Quả vẫn chưa tan đi. Hành lang và thang gác của tòa lâu đài cổ xưa này rất âm u, cần phải chiếu sáng, cho nên nơi đây có vô số giá cắm nến, tranh vẽ trên tường, tác phẩm điêu khắc, phòng ốc thì nhiều không kể xiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK