Mặc Nhật Tỳ vốn áy náy với nàng ta, lại bởi vì bị chọc giận ở chỗ Lý Quả, dưới sự đối lập của hai người lúc này, hắn càng cảm thấy chán ghét Lý Quả, còn đối với nàng ta thì yêu thương đủ kiểu.
“Đại nhi, không được, bổn vương kiên quyết không đồng ý, chẳng qua chỉ sinh cho bổn vương một đứa con nối dõi mà nàng ta đã nghĩ trở thành Xà Hậu rồi hả, bổn vương tuyệt đối không đồng ý. Trên thế gian này, chỉ có Đại nhi mới có tư cách trở thành Xà Hậu của ta, Đại nhi cứ yên tâm, bổn vương nhất định sẽ không phụ lòng nàng.” Hắn ôm nàng ta vào trong lòng, nói năng có khí phách đầy hứa hẹn.
Đại Mai vô cùng cảm động, chỉ là, nói không muốn trở thành Xà Hậu thì chính là nói dối, đây là ước muốn trong lòng của mỗi nữ nhân. Nếu như không thể trở thành nữ nhân duy nhất của hắn thì phải trở thành nữ nhân thân mật nhất, chân chính nhất ở bên cạnh hắn, đó chính là Xà Hậu cũng là thê tử của hắn. Đối với Lý Quả, nàng ta có thể không đố kỵ, hâm mộ sao? Tuy sự sủng ái lúc trước đã thành quá khứ, nhưng ngẫm lại vẫn không nhịn được đố kỵ, nam nhân yêu thương của nàng ta cũng đã từng yêu nữ nhân kia như vậy, hơn nữa còn để cho nàng ấy sinh ra đứa nhỏ của hắn.
“Đại nhi cám ơn sự ưu ái của Vương, được Vương sủng ái Đại nhi thật may mắn biết bao, còn đối xử rất tốt với Đại nhi, Đại nhi có chết cũng không hối tiếc.” Nàng ta vô cùng cảm động, nhào vào lòng hắn, gắt gao ôm hắn, nước mắt đã rơi xuống.
Nước mắt của nàng ta càng khiến hắn cảm thấy đau lòng, đồng thời cũng càng thêm kiên định lập nàng ta làm Xà Hậu.-lelelquuyydonn- Lý Quả là cái thá gì, cho dù có cục cưng đứng ở bên cạnh cũng chẳng thể thay đổi được gì.
“Đại nhi, lát nữa bổn vương sẽ hạ lệnh cho nàng ấy chuyển ra khỏi cung Phượng Thê, ngày mai nàng liền chuyển qua đi, đợi đại điển phong Hậu xong bổn vương liền vào ở cùng nàng.” Hắn hôn nhẹ lên tóc nàng ta, trong lòng cảm thấy thật hạnh phúc, vô cùng cao hứng.
Đại Mai nghe xong, nửa mừng nửa lo lập tức thoát khỏi vòng ôm của hắn, vẻ mặt kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng) nhìn hắn, nghẹn ngào nói: “Vương, thật vậy chăng?” Cung Phượng Thê chính là tẩm cung của Xà Hậu, vẫn là nơi ở của Lý Quả, hiện tại để cho mình chuyển vào,le- vậy thái độ của Vương càng thêm rõ rãng rồi, ngôi -quuy- vị Xà Hậu đã là vật trong tay nàng ta -donndon-.
“Đương nhiên là thật, bổn vương sẽ không để nàng chịu bất kỳ uất ức nào.” Mặc Nhật Tỳ nhìn nụ cười hưng phấn của nàng ta, càng thêm cao hứng, vội vàng gật đầu nói.
“Cảm ơn Vương.” Đai nhi kích động vội vàng hạ người hành lễ, sau đó lại nhanh chóng đứng dậy, nhào vào lòng hắn.
Mặc Nhật Tỳ vô cùng cao hứng, vừa ôm nàng ta, vừa phân phó thị vệ cùng cung nữ: “Các ngươi đến cung Phượng Thê thông báo cho Lý Quả, bảo nàng hôm nay chuyển ra khỏi cung Phượng Thê, rời đến... Ly cung.”