Trên thực tế, theo anh ta thấy, đây ngược lại là một chuyện tốt.
Lúc đầu biết Phương Viện Viện là con gái của Thủ trưởng anh ta còn không nhịn được mà cảm thấy hơi đau đầu, bởi vì Phương Viện Viện thật sự quá không đáng tin. Cô gái giống như cô ta chỉ sợ sẽ gây thêm phiền phức cho Thủ trưởng thôi, đến lúc đó người đi thu dọn cục diện rối rắm không phải là anh ta à? Mấy ngày nay bọn họ vẫn đang tiến hành nguy cơ quan hệ, bây giờ đã xử lý được một nửa rồi, tiếp sau đó có thể cần Phương Viện Viện ra mặt ứng phó với truyền thông. Nói thật, trợ lý Triệu luôn lo lắng biểu hiện của cô ta sẽ rất kém, đến lúc đó thể diện của Thủ trưởng cũng coi như mất sạch rồi.
Vốn dĩ anh ta định thuyết phục Thủ trưởng, mời hai người dạy Phương Viện Viện cách ứng đối, cố gắng hết sức để đến lúc đó cô ta bớt xấu mặt chút.
Nhưng bây giờ thì không cần nữa rồi!
Sự việc quanh đi quẩn lại, Phương Viện Viện không phải là con gái của Thủ trưởng, mà là Tề Vân Diên!
Trợ lý Triệu đối mặt với Thủ trưởng không tiện để lộ ra suy nghĩ thật của mình, trên thực tế anh ta đã vui đến sắp nở hoa luôn rồi.
Phương Viện Viện và Tề Vân Diên sao so sánh được với nhau chứ?
Tề Vân Diên là con gái của Thủ trưởng, thì không có vấn đề gì cả!
Bởi vì cô sẽ chỉ khiến Thủ trưởng vẻ vang hơn thôi!
Tề Vân Diên là nữ quân nhân hot nhất bây giờ ở thủ đô Liên minh!
Hơn nữa, trong danh sách người đẹp của thủ đô Liên minh tự lập ra, phiếu bầu cho cô còn sắp vượt qua áp đảo Mạt Na rồi. Mặc dù bây giờ mới chỉ đứng thứ hai, nhưng tốc độ tăng lên vô cùng nhanh, cô mới xuất hiện bao lâu chứ? Mà Mạt Na thì cả Liên minh đều biết rõ rồi, nếu không Tề Vân Diên tuyệt đối sẽ vững vàng áp đảo cô ta.
Anh ta đang định bàn bạc với quân đội, buổi biểu diễn một tháng sau để Tề Vân Diên lên trổ tài chút, với thân thủ của cô, với phong thái của cô, đến lúc đó nhất định có thể hạ được một nhóm lớn.
Như vậy có thể tăng thêm oai nghiêm cho Thủ trưởng, tăng thêm uy tín kế nhiệm cho ông ấy.
Lúc Thủ trưởng còn tại vị, nếu anh ta đã là nhân viên trong đoàn đội của Thủ trưởng, thì đương nhiên chuyện gì cũng phải suy nghĩ cho Thủ trưởng rồi.
Như vậy không có gì là sai cả.
Cho nên, Thủ trưởng nói muốn chuyển năm mươi vạn tệ cho Phương Viện Viện, trợ lý Triệu lập tức cảm thấy không ổn.
Bây giờ nút thắt giữa hai bố con bọn họ còn chưa tháo gỡ được nữa, Giáo quan Tề và Phương Viện Viện hiển nhiên đã là nước lửa bất dung rồi, Thủ trưởng còn đối xử tốt với Phương Viện Viện như thế, vậy thì còn cơ hội nhận Giáo quan Tề nữa à?
Đương nhiên là Giáo quan Tề quan trọng rồi!
Thủ trưởng nghe anh ta nói như vậy, không nhịn được cau mày lại: “Được rồi, trước mắt không chuyển tiền nữa, cậu sai người đi điều tra tung tích của nó, ngầm trông chừng nó, đừng để nó xảy ra chuyện gì.”
Mặc dù đó không phải là con gái của ông ấy, nhưng dù gì cũng là đứa bé ông ấy nuôi lớn lên, vả lại chuyện năm đó cô ta cũng vô tội, Thủ trưởng cũng không muốn Phương Viện Viện xảy ra chuyện gì.
Trợ lý Triệu đáp lời.
Đương nhiên anh ta sẽ sai người đi tìm Phương Viện Viện rồi, cho dù thế nào, bây giờ cũng không thể để cho cô ta xảy ra chuyện.
Thủ trưởng lo xong chuyện bên này cũng không nhịn được nữa, lập tức gọi điện cho Tề Tiểu Tô. Nhưng mãi vẫn không gọi được.
Trong lòng ông ấy có một dự cảm không được tốt lắm, vội vàng tìm Vệ Thường Khuynh.
Lúc này ông mới biết, Tề Tiểu Tô lại đã rời khỏi thủ đô Liên minh rồi.
Không sai, Vệ Thường Khuynh làm sao có thể không tìm cô chứ? Cô muốn yên tĩnh, có thể, anh có thể không xuất hiện trước mặt cô, nhưng ít nhất anh cũng phải biết cô đang ở đâu, nếu như có chuyện gì anh còn có thể lập tức qua đó.
Nhưng cho dù anh có tra thế nào, cũng chỉ có thể tra được cô đã ra khỏi thủ đô Liên minh rồi, đã từng đi đến khu năm rồi, nhưng sân bay trung chuyển lớn ở khu năm lại có rất nhiều nơi đều xuất hiện thông tin đăng ký của cô.
Anh thậm chí còn không biết, có phải những thông tin đăng ký đó đều là khói mù không nữa.
No1 đã từng nói, nó không thể không giúp Tiểu Tô che giấu hành tung.
Có sự giúp đỡ của nó, muốn tìm tung tích của Tề Tiểu Tô, nhất thời khẳng định không làm được.
“Chẳng lẽ không tìm nó à?” Tâm tình của Thủ trưởng trùng xuống.
“Tìm, làm sao có thể không tìm chứ.” Trong mắt Vệ Thường Khuynh phủ đầy tia máu đỏ, nghiến răng nói: “Cô ấy đã gả cho tôi rồi, đừng hòng trốn.”
Bây giờ anh vui mừng, bọn họ đã đăng ký kết hôn trước khi chân tướng rõ ràng, mà không phải là sau khi biết chân tướng. Nếu không anh còn không biết có thể lấy cô hay không nữa.
“Tôi biết, tôi cũng sẽ phái người tìm nó.”
Vệ Thường Khuynh không từ chối.
Im lặng một lúc, anh nói: “Ngài có biết người của căn cứ đang dán mắt vào cô ấy không?”
“Bên chỗ tiến sĩ Lam à?”
“Đúng.”
Thủ trưởng kinh ngạc: “Dán mắt vào nó làm gì?”
“Ngài đừng quên, bọn họ cố ý cải tạo quân nhân tinh nhuệ thành người cường hóa, nhưng trong quân nhân tinh nhuệ, cực ít nữ binh.” Vệ Thường Khuynh đại khái có thể hiểu cách nghĩ của bọn người tiến sĩ Lam.
Nhưng lúc này anh vẫn không biết, mục đích bên chỗ căn cứ để mắt tới Tề Tiểu Tô không chỉ là điểm mà anh đoán ra này, sau đó anh biết rồi, tức giận gần như muốn chọc trời phá đất.
Thủ trưởng giật thót, sau đó tức giận khôn nguôi: “Bọn họ dám! Con gái của Phương Tấn tôi, tuyệt đối không thể để bọn họ làm thí nghiệm gì cả!”
“Cho nên, tôi lo lắng cho cô ấy.”
Chính vì người bên chỗ tiến sĩ Lam cũng đang tìm cô, anh mới lo lắng cho sự an nguy của cô.
“Tôi sẽ tăng thêm người tìm nó.” Thủ trưởng cũng căng thẳng.
“Được.” Thêm một người thêm một phần hy vọng, Vệ Thường Khuynh đương nhiên sẽ không phản đối rồi, ít nhất anh biết Thủ trưởng tuyệt đối sẽ không hại Tiểu Tô. “Đúng rồi, Thủ trưởng, cái hạng mục nghiên cứu đó vẫn đang tiến hành chứ?”
“Hạng mục gì?”
“Hạng mục nghiên cứu khoa học thu thập thông tin vượt thời không.”
“Vẫn đang tiến hành, hơn nữa, cùng với nó còn tiến hành một hạng mục khác, lỗ sâu nhân tạo.” Thủ trưởng suy nghĩ một chút, cảm thấy trong điện thoại không nói rõ được, liền hẹn anh đợi lúc nào sẽ nói kỹ hơn.
Năm đó hạng mục này là do Vệ Kiêu phụ trách, sau đó ông ta bỏ lại tất cả mọi người và mọi chuyện ở Liên minh các hành tinh mà đi, hạng mục dừng một khoảng thời gian, nhưng Thủ trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định, cho nên cố gắng tìm nhân tài nghiên cứu khoa học, tiếp tục nghiên cứu hạng mục này.
Hơn nữa, đã có tiến triển rất lớn rồi.
Bây giờ Vệ Thường Khuynh trở về vừa đẹp, bởi vì kinh nghiệm xuyên không của anh có lẽ có thể mang đến gợi ý mới cho đoàn thể.
Cho dù Vận Linh đã qua đời rồi, ông ấy vẫn muốn trở về thăm, đi cúng bái bà ấy, cũng đi điều tra chân tướng năm đó. Lại đi xem nơi Tiểu Tô lớn lên…
Thời gian thoáng một cái đã qua một tuần rồi.
Bảy ngày, đối với Tề Tiểu Tô mà nói coi như là rong chơi.
Cô vẫn luôn thu dọn lại căn biệt thự nhỏ này, đến cửa hàng ở trung tâm thị trấn một lần, đương nhiên, là sau khi cải trang mới đi. Mua ít đồ dùng hàng ngày, thay rèm cửa cho tất cả các cửa sổ, sau đó lại liên lạc với một cửa hàng hoa và cây cảnh, tu sửa lại cả mảnh vườn, trồng hoa hồng và uất kim hương.
Trừ tiếp xúc với những nhân viên nghiệp vụ này ra, cô vẫn chưa gặp ai khác cả.
Có việc để làm, thời gian cô sống cũng không chậm.
Hơn nữa, cô cũng không muốn liên lạc với Thủ trưởng và Vệ Thường Khuynh.
Trước khi trọng sinh, cô luôn cố gắng làm việc, cố gắng làm thuê muốn tự nuôi mình, sau khi trọng sinh, cô cũng cũng có rất nhiều rất nhiều việc phải làm, bận trở nên mạnh mẽ, bận mở công ty kiếm tiền, bận đấu đá với người khác, bận chuẩn bị trở về Liên minh các hành tinh.
Đây lại là khoảng thời gian cô sống thả lỏng nhất, nhàn nhã nhất trong hai mươi mấy năm qua.
Cô muốn ích kỷ một lần, không quan tâm đến ai, không quan tâm đến chuyện gì cả.
Như vậy lại qua một tuần.
Nửa tháng mới sửa sang lại trong ngoài biệt thự một lượt, thứ gì nên vứt thì vứt, nên thay thì thay, nên mua thêm thì mua thêm, sau nửa tháng, nơi này đã thay đổi lớn.
Mà buổi sáng hôm nay, cuối cùng Tề Tiểu Tô cũng gặp hàng xóm đầu tiên đến thăm rồi.