Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vèo…

Nhưng mà, hắn còn không có tới gần Tần Phàm, lập tức liền có một đạo quang mang màu tím vàng vạch phá bầu trời, rất nhanh mà chuẩn xác trực tiếp bắn chết hắn. Lúc này Tần Chiến đã khôi phục năng lực phóng ra gai nhọn công kích, hắn thủ ở một bên, cảnh giác mà hung ác nhìn xem một đám người muốn tới gần.

Một kích bắn chết một gã nhị kiếp Bán Thần!

Chứng kiến đầu Hồng Mục Chiến Trư này lộ ra thực lực đáng sợ như thế. Những đạo phỉ khác còn có tâm tư đồng dạng cũng không khỏi cảm giác được phía sau lưng lạnh cả người. Trong bọn họ cũng chỉ có một gã tam kiếp Bán Thần, nhưng đã bị chết, có thể nói bên bọn hắn này đã không có phần thắng quá lớn rồi.

Phải biết rằng trong hộ vệ đội cũng đồng dạng có không ít hảo thủ.

- Rút lui!

Sau đó cũng không biết là bên trong đạo phỉ do ai dẫn đầu hô lên, sau đó liền trông thấy mười mấy tên đạo phỉ còn lại bắt đầu hướng về tứ phương chạy trốn mà đi. Mà mọi người hộ vệ đội cũng biết có thể đánh lui đạo phỉ, toàn bộ là nhờ vào Tần Phàm cùng con yêu thú kia của hắn, thấy Tần Phàm không có ý tứ đuổi theo, bọn hắn cũng chỉ có thể là án binh bất động.

Trên thực tế, lúc này Tần Phàm bởi vì kích hoạt lên huyết mạch Bất Tử Chu Tước qua đi, vẫn ở vào trạng thái suy yếu, tuy đã phục dụng đan dược khôi phục trạng thái. Nhưng mà không có chiến lực quá mạnh mẽ rồi. May mắn là có Tần Chiến thủ ở một bên, nếu không tự bảo vệ mình cũng là một vấn đề, hắn ở đâu còn dám đuổi bắt địch nhân.

Huống chi, những đạo phỉ đào tẩu này cùng hắn căn bản không có quan hệ quá lớn.

- Không có khả năng... tại sao có thể như vậy... hắn rõ ràng chỉ là một Bát cấp Võ Thánh, làm sao có thể giết chết được một gã tam kiếp Bán Thần!

Về phần Nhạc Đăng cùng Tần Phàm có thù hận kia, sau khi nhìn thấy Đậu Khi bị giết chết, trên mặt vẫn lộ ra thần sắc ngốc trệ, hắn hoàn toàn không thể tin được, một gã tam kiếp Bán Thần thật sự bị chết ở trên tay một Bát cấp Võ Thánh!

Quan trọng nhất là, Bát cấp Võ Thánh này hết lần này tới lần khác cùng hắn có cừu oán!

Trong lòng của hắn bắt đầu sợ hãi, Tần Phàm ngay cả tam kiếp Bán Thần cũng có thể giết chết, huống chi hắn chỉ là một nhất kiếp Bán Thần? Nghĩ đến trước kia mình dựa vào thực lực mạnh, hơn nữa không kiêng nể gì cả, bây giờ nghĩ lại cẩm thấy ngu không ai bằng.

Cũng vào lúc này, ánh mắt của Tần Phàm ở trên bầu trời hướng về phía dưới đảo qua, hắn thấy được Đại Hán tóc đỏ đang tâm thần bất định kia.

Hắn sẽ không quên, thời điểm mình mới vừa tiến vào Hoàng Hôn Thành, người này là khiêu khích mình, còn vũ nhục Kỷ Huyên Nhi, hơn nữa ở thời điểm lần thứ hai gặp nhau, lại chăm chú bức bách, khiêu khích lần nữa.

Kỳ thật khiêu khích hắn còn có thể bỏ qua, nhưng người này tuyệt đối không nên ở trên miệng khinh bạc Kỷ Huyên Nhi, đối với Tần Phàm mà nói, trước khi đến Tân Thế Giới hắn đã thề sẽ không để cho nữ tử này đi theo mình lại chịu một chút ủy khuất.

- Nhạc Đăng, tử kỳ của ngươi cũng đã đến.

Thừa dịp giết chết khí thế Đậu Khi, ánh mắt của Tần Phàm lạnh lẽo, xem ở trên người Đại Hán tóc đỏ kia. Dù sao vừa rồi đã có đấu võ, mà những đạo tặc đoàn kia ở sau khi Đậu Khi chết cũng chạy thoát khỏi, hắn cũng tốt thuận tiện cùng người này tính toán ân oán.

- Không!

Chứng kiến ánh mắt của Tần Phàm xem qua, Nhạc Đăng không khỏi lộ ra thần sắc kinh khủng, hắn vốn đang một mực chờ cơ hội giết chết Tần Phàm, nhưng không thể tưởng được bây giờ lại bị đối phương nhận được cơ hội.

Vừa rồi sau khi hắn chứng kiến một màn Tần Phàm giết chết tam kiếp Bán Thần Đậu Khi, biết rõ mình khẳng định không phải đối thủ của Tần Phàm, vào lúc này thấy đối phương nổi lên sát ý, hắn vội vàng quay người bỏ chạy.

Tuy hắn có thực lực nhất kiếp Bán Thần, nhưng lúc này căn bản không dám đối kháng với Tần Phàm chỉ là Bát cấp Võ Thánh a!

Nhạc Đăng phát ra một tiếng kêu sợ hãi này, làm cho tất cả mọi người cũng cảm giác được sởn hết cả gai ốc, mấy người đồng bạn của hắn, vào lúc này căn bản không có người dám đi ra hỗ trợ. Bát cấp Võ Thánh này là ngay cả tam kiếp Bán Thần cũng có thể giết chết, huống chi bên người còn có một đầu yêu thú biến dị, tùy thời có thể giết chết nhị kiếp Bán Thần. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tần Phàm sẽ không để cho Nhạc Đăng này rời khỏi. Hắn đã từng nói qua, nếu gặp lại đối phương nhất định sẽ giết chết, bây giờ là thời điểm thực hiện lời hứa.

Chu Tước Chi Dực ở sau lưng động một cái, thân hình của hắn kích bắn về phía trước đuổi theo. Đợi đi tới trên không Nhạc Đăng, hai mắt của hắn ngưng tụ, sau đó hướng về phía dưới oanh ra một quyền.

Thanh Long Thám Trảo!

Lúc này Tần Phàm cũng đã khôi phục một ít thực lực, tuy còn không phải đỉnh phong, nhưng lúc này Nhạc Đăng đã không có chút chiến ý nào, sức chiến đấu căn bản là không có cách nào phát huy ra hết. Một trảo này của hắn phát ra, liền có một cái vuốt rồng cự đại liền từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chà đạp ở trên người Nhạc Đăng.

- Ah…

Bởi vì Nhạc Đăng một lòng muốn chạy trốn, căn bản không thể làm quá nhiều phòng ngự, thời điểm móng vuốt rồng chà đạp xuống, hắn mới bắt đầu khởi động nguyên giới chi lực của mình đi ngăn cản.

Bất quá Tần Phàm cũng không phải muốn dùng một chiêu Thanh Long Thám Trảo này liền trực tiếp giết chết đối phương, dù sao hiện tại hắn đã không phải ở dưới trạng thái Bất Tử Chu Tước, còn không có thực lực biến thái như vậy. Hắn chỉ cần chế trụ Nhạc Đăng như vậy là đủ rồi.

Phải biết rằng, ở phía sau của hắn còn có một đầu Cửu cấp yêu thú có thể trực tiếp bắn chết nhị kiếp Bán Thần!

- Ngao… tên tóc đỏ đáng chết ngươi cũng có hôm nay ah, không phải nói muốn nướng ta ăn sao? Hiện tại ta trước hết xuyên ngươi mấy lỗ!

Lúc này, trong miệng Hồng Mục Chiến Trư kia phát ra gầm lên giận dữ. Nó từ khi tiến vào cửa thành Hoàng Hôn Thành, đã bắt đầu thập phần chán ghét đối với Nhạc Đăng kia, tăng thêm ở trên đường đối phương không ngừng khiêu khích, nếu như không phải trước đây Tần Phàm ngăn cản nó, nó đã sớm giết chết đồ vật chướng mắt này rồi.

Hiện tại cơ hội rốt cuộc đã tới!

Vèo…

Âm thanh của Tần Chiến cứng rắn đi xuống, sau đó liền có một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, một đạo quang mang tử kim sắc lạnh như băng, phá khoảng cách không gian mà đến, hóa thành một đạo quang ảnh thẳng tắp bắn về phía Nhạc Đăng bị Thanh Long móng vuốt của Tần Phàm bắt lấy không thể động đậy kia.

Cảm giác được khí tức tử vong kia tới gần, sắc mặt của Nhạc Đăng lập tức trở nên trắng bệch cùng tuyệt vọng. Hắn bắt đầu hối hận, hối hận lúc trước không nên đi chủ động gây chuyện, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra một Bát cấp Võ Thánh vốn ở trong Tân Thế Giới chính là con sâu cái kiến nhỏ bé, vào hôm nay dĩ nhiên sẽ trở thành Tử Thần thu hoạch tánh mạng của hắn.

Bất quá đã quá muộn.

PHỐC!

Tốc độ gai nhọn công kích của Tần Chiến bắn ra sao mà cực nhanh, lực lượng sao mà to lớn, chỉ là thời gian nửa cái hô hấp, cây gai nhọn Tử Kim sắc sắc bén kia đã trực tiếp xuyên phá thân thể của nhất kiếp Bán Thần Nhạc Đăng, cũng đem thi thể của hắn đính trên một tảng đá lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK