Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một chiêu này có thể nói vô cùng khủng bố.

- Ngươi vẫn là tỉnh lại đi, độc khí này của ngươi có mãnh liệt hơn nữa, đối với ta cũng không có tác dụng gì.

Bất quá lúc này Tần Phàm lại trực tiếp xuyên qua một mảnh Phong Bạo kia, đi tới trước mặt Tử Văn Độc Long thú, nắm chặt quyền, trực tiếp đánh ra một quyền.

- Đáng giận!

Tử Văn Độc Long thú kia vừa sợ vừa giận, thấy Tần Phàm đánh úp lại, vội vàng vung cái đuôi lên hướng về đối phương rút đi. Dùng độc tố vô dụng, như vậy hắn cũng đành phải dựa vào thân thể để chiến đấu rồi.

- Này mới đúng a.

Tần Phàm mỉm cười, thấy cái đuôi kia giống như lưỡi đao quất tới, hắn lại một quyền oanh ra, trực tiếp đánh vào phía trên phần lưng thằn lằn, ở phía trên đánh ra một dấu quyền thật sâu.

- Ah… nhân loại đáng giận!

Tử Văn Độc Long thú kia bị đánh đến ngao ngao kêu to, vội vàng triển khai tốc độ cùng Tần Phàm liều mạng. Bất quá ở dưới tình huống độc tố hoàn toàn không có hiệu quả, hắn như thế nào lại là đối thủ của Tần Phàm đã kích hoạt lên trạng thái Kỳ Lân ma thân, một mực rơi vào trạng thái bị đánh.

Cũng may mắn hắn được truyền thừa Thượng Cổ Long tộc huyết mạch, lực phòng ngự cùng sinh mệnh lực đều là rất mạnh, tuy lân giáp trên người xuất hiện nhiều chỗ lõm, nhưng y nguyên vẫn là không bị chết đi.

Thẳng đến một mực giằng co một thời gian thật dài.

- Van ngươi, đại nhân, đừng đánh nữa, ta đầu hàng...

Tử Văn Độc Long thú kia rốt cục chịu đựng không nổi, mở lời cầu xin tha thứ . Kỳ thật hắn cũng nhìn ra được Tần Phàm tạm thời còn không có cố tình giết hắn, nếu không hắn đã sớm chết mấy lần.

- Coi như đánh tận hứng.

Tần Phàm dùng một loại tư thái hoàn toàn áp đảo một cước đạp thân thể thằn lằn kia xuống, sau đó trong miệng lộ ra mỉm cười nói:

- Bây giờ là ai biết sai rồi?

Trải qua một trận chiến vừa rồi, hắn ngược lại là đem Kỳ Lân ma thân dung hợp được càng thêm ổn định, hiện tại thô bạo chi khí kia cũng giảm bớt rất lớn.

- Ta biết sai rồi, Tiểu Yêu biết sai rồi, Tiểu Yêu ta có mắt không nhìn được Thái Sơn chọc phải đại nhân ngươi, đại nhân ngươi có chuyện gì muốn Tiểu Yêu đi làm, ta xông pha khói lửa không chối từ.

Tử Văn Độc Long thú kia bị Tần Phàm đặt ở dưới chân, chỉ cảm thấy một loại khí tức Viễn Cổ cường đại như núi cao, để cho hắn thoáng cái trở nên vô cùng sợ hãi.

- Nói, tại sao ngươi đánh lén ta? Đánh lén ta có chỗ tốt gì?

Thấy đã hoàn toàn chế ngự thằn lằn này, Tần Phàm nhàn nhạt mở lời hỏi.

- Ta muốn cướp thứ ở trên người đại nhân ngươi...

Tử Văn Độc Long thú kia thành thật trả lời nói ra.

- Ồ? Ngươi đoạt làm gì?

Vào lúc đó Tần Phàm mới chợt phát hiện trên cổ Tử Văn Độc Long thú dưới chân kia vậy mà treo một cái không gian giới chỉ, xem phẩm giai còn thập phần không tệ, có lẽ là đoạt trở lại đấy.

Sau đó hắn một tay lấy nó xuống dưới.

- Ta là muốn đi thành thị nhân loại đổi một ít đồ vật ta cần...

Tử Văn Độc Long kia nhìn xem nhiều năm cất chứa bị cướp đi, lộ ra đau lòng không thôi nói, bất quá hắn vào lúc đó cũng không dám phát ra kháng nghị.

- Ở bên trong Tàng Long bình nguyên, yêu thú cùng ngươi đồng dạng có Viễn Cổ Long tộc huyết mạch có bao nhiêu, còn có nơi phát ra huyết mạch của các ngươi là ở đâu ngươi biết không?

Không để ý tới ánh mắt u oán kia của đối phương, Tần Phàm cầm cái không gian giới chỉ kia chơi một chút, sau đó không khách khí thu chiến lợi phẩm, tiếp tục hỏi.

Hắn cảm giác cái này có lẽ sẽ cùng Long cung bí tàng có được quan hệ nhất định.

Ở dưới khí thế cùng khí tức Viễn Cổ Ma Tôn của Tần Phàm áp bách, đầu Tử Văn Độc Long thú có được thực lực ngũ kiếp Bán Thần đỉnh phong kia căn bản ngay cả đại khí cũng không dám ra ngoài, mà đối với vấn đề của người phía trước càng là biết gì nói nấy, chỉ cầu có thể bảo trụ tánh mạng.

- Ở bên trong Tàng Long bình nguyên, có không ít yêu thú có huyết mạch Viễn Cổ Long tộc, căn bản không có cách nào tính toán số lượng, bất quá yêu thú có huyết mạch Long tộc thuần khiết giống như ta vậy nhất định là không nhiều lắm. Về phần nơi phát ra huyết mạch kia, chẳng lẽ không phải trời sinh sao? Cha mẹ của ta đều có được huyết mạch Viễn Cổ Long tộc.

Nghe được câu hỏi, Tử Văn Độc Long thú kia liền hơi tự hào mà trả lời nói ra.

- Trời sinh sao? Vậy ngươi có phát hiện có yêu thú tới nơi này sinh sống một thời gian ngắn mới phát sinh biến dị, đột nhiên có được huyết mạch Viễn Cổ Long tộc hay không?

Nghe vậy, lúc này lông mày của Tần Phàm có chút nhíu lại hỏi lần nữa.

Mà đối với Tử Văn Độc Long thú kia nói mình có huyết mạch Long tộc thuần khiết hắn lại không cho là đúng, hắn tinh tường ở thời xa xưa, Độc Long chưa tính là một loại Long tộc thuần khiết, đây bất quá là người phía trước cảm giác hài lòng nâng thân phận lên cao mà thôi.

- Ngươi nói là yêu thú biến dị? Cái này Tiểu Yêu ta không có nghe nói qua. . . Bất quá Tàng Long bình nguyên chúng ta thập phần bài xích yêu thú từ bên ngoài đến, bình thường yêu thú từ bên ngoài đến đều rất khó ở chỗ này sống sót.

Tử Văn Độc Long thú kia nghĩ nghĩ trả lời nói ra.

- Không có biến dị cùng yêu thú từ bên ngoài đến?

Tần Phàm cũng trầm tư lên, vốn hắn là muốn thông qua một ít tình huống dị thường trên Tàng Long bình nguyên đến phỏng đoán chỗ cụ thể của Long Cung bí tàng, dù sao quyển trục màu bạc kia chỉ là chỉ thị bí tàng này ở chỗ sâu trong Tàng Long bình nguyên, cũng không nói địa phương cụ thể rõ ràng lắm, hắn cần tự mình đi điều tra, nhưng hiện tại xem ra phương pháp này cũng khó có thể đi thông rồi.

- Đại. . . Đại nhân, ngươi là muốn tìm yêu thú biến dị sao? Tiểu Yêu ta ngược lại là nghe nói qua ở địa phương phụ cận Tàng Long bình nguyên chúng ta có không ít yêu thú biến dị, nếu không ngươi đi vào trong đó tìm xem. . .

Mà thấy Tần Phàm không lên tiếng nữa, Tử Văn Độc Long kia liền cẩn thận mở miệng nói, là muốn dẫn tên sát tinh Tần Phàm này đi càng nhanh càng tốt.

- Câm miệng, chỉ cho phép ta hỏi ngươi, ngươi lại dong dài ta liền lấy cái đầu trên cổ của ngươi xuống.

Tần Phàm nơi nào sẽ nhìn không ra ý đồ của Tiểu Yêu này, một quyền nện cái đầu thằn lằn cứng rắn của nó nói ra. Đối phó những yêu thú này, ngươi chỉ có biểu hiện được cường ngạnh mới có thể khuất phục chúng nó.

- Tốt, tốt, đại nhân xin hỏi.

Tử Văn Độc Long thú kia quả nhiên là sợ hãi mà rụt rụt cổ nói ra.

- Ngươi vừa rồi tựa hồ cảm thấy Viễn Cổ huyết mạch trên người của ta, như vậy hẳn là yêu thú liền có thể cảm giác được sao?

Tần Phàm thấy yêu thú dưới chân trung thực hơn nhiều, lại nhàn nhạt hỏi thăm.

- Bẩm đại nhân, vừa rồi Tiểu Yêu ta cảm giác được huyết mạch trên người ngài rất cao, thậm chí so với Long tộc huyết mạch trên người của ta còn muốn cao quý, ta nghĩ chỉ cần là yêu thú cùng ta đồng dạng có được Viễn Cổ huyết mạch đều có thể rõ ràng cảm giác được, bọn hắn nhất định đều kính sợ đại nhân.

Lúc này Tử Văn Độc Long thú kia cung kính mà trả lời nói ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK