Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thiếu chút nữa trách lầm hắn.

Có chút đảo chủ bắt đầu thừa nhận.

- Cái kỳ ngộ này quá lớn, so với Bạch Hổ châu còn lớn hơn rất nhiều, Tần Phàm ngươi nhất định phải hảo hảo quý trọng.

Ngay cả Đao Thần cũng mở lời nói ra.

- Ha ha, Hư Thần, ta nghĩ hiện tại ngươi không có lời gì để nói đi à nha.

Lúc này Yêu Thần nhìn về phía Hư Thần, mang theo một tia nghiền ngẫm vui vẻ nói ra.

Sắc mặt Hư Thần trở nên vô cùng khó coi, hắn bắt đầu một mực chắc chắn Tần Phàm là Thiên Thần dư nghiệt, hiện tại Tần Phàm lại dùng Long Thần Nguyên Giới hoàn toàn đẩy ngã phỏng đoán của hắn, này bằng với là hung hăng đánh mặt của hắn.

- Kỳ thật Hư Thần Đảo chủ cũng là không biết mới có thể hiểu lầm mà thôi, hi vọng cái giải thích này có thể làm Hư Thần Đảo chủ thoả mãn.

Lúc này Tần Phàm một lần nữa thu hồi Nguyên Giới, sau đó nói.

Tuy lúc này trong nội tâm hắn đối với Hư Thần đã là chán ghét vô cùng, nhưng hắn cùng nhau đi tới, đã trải qua nhiều như vậy, tâm trí so với trước kia tự nhiên là thành thục không ít, sẽ không giống như lúc thiếu niên sính khí phách nhất thời như vậy. 

Hắn cũng biết hôm nay hắn và thực lực địa vị của đối phương kém quá xa, vì không làm cho đối phương tiếp tục tìm kiếm địa phương khác làm khó dễ, hắn cũng không khỏi không tìm bậc thang cho đối phương xuống.

- Trước nhịn một chút, ngày sau chờ ta hoàn toàn luyện hóa Long Thần Nguyên Giới này, mới hảo hảo cùng hắn tính sổ cũng không muộn.

Trong lòng của hắn thầm nghĩ.

- Hừ, tạm thời liền không tìm tòi trí nhớ của ngươi, nhưng bản đảo chủ đối với ngươi hoài nghi vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ, nếu như tra ra ngươi lừa gạt chúng ta, đến lúc đó cho dù Yêu Thần cũng bảo hộ không được ngươi.

Mà Hư Thần biết rõ lúc này đại bộ phận đảo chủ cũng đã tin tưởng Tần Phàm, Tần Phàm cũng cho hắn bậc thang hạ đài, cũng không nên cưỡng ép động thủ, chỉ là hừ lạnh một tiếng lấy tràng diện nói ra.

Một trường phong ba cuối cùng cũng đi qua.

Tất cả đại đảo chủ đối với Tần Phàm từ hoài nghi, càng về sau Tần Phàm công bố bí mật Long Thần Nguyên Giới liền thoải mái, thậm chí cũng không có ít đảo chủ đối với Tần Phàm là khen ngợi. Mỗi một người bọn hắn đều là võ đạo cự đầu, như thế nào lại không biết dung hợp Nguyên Giới này gian nan, nếu không có ngộ tính cùng nghị lực trác tuyệt là khẳng định làm không được.

Phải biết rằng, Long Thần ở thời kỳ Thượng Cổ là đệ nhất nhân phía dưới Nhân Thần. Những đảo chủ này tuy không phải Nhân Thần, nhưng đối với khái niệm Nhân Thần tuyệt không lạ lẫm, đó là tồn tại ở thời đại Thượng Cổ có thể đối kháng với Thiên Thần, sở dĩ bọn hắn kiêng kỵ đối với Thiên Thần dư nghiệt như vậy, có gió thổi cỏ lay liền như lâm đại địch, thật sự cũng là bởi vì sợ hãi đối với Thượng Cổ Thiên Thần.

Mà nếu không có bát đại Nhân Thần cùng Long Thần tồn tại, hôm nay nhân loại chỉ sợ vẫn là đối tượng bị Thiên Thần nô dịch.

Đồng thời cũng có thể tưởng tượng, một khi Tần Phàm dung hợp Long Thần Nguyên Giới này, chẳng khác gì là đã nhận được Long Thần truyền thừa, nhận được lực lượng bổn nguyên tiếp cận Nhân Thần nhất, ngày sau thành tựu chưa chắc sẽ kém hơn với tất cả đại đảo chủ đang ngồi ở đây, thậm chí có cơ hội vượt qua bọn hắn rất lớn.

Cho nên, có chút đảo chủ đã bắt đầu hướng Tần Phàm phóng thích thiện ý, hy vọng là giảm bớt hiểu lầm trước đây.

Đương nhiên, cũng chính là bởi vì biết rõ Long Thần Nguyên Giới này là tồn tại nghịch thiên, cũng không thể bài trừ có lẽ sẽ có chút đảo chủ lúc này ở trong nội tâm sinh ra một ít tâm tư khác.

Lúc này, thấy Hư Thần đã không tiếp tục cường hoành tìm tòi trí nhớ của mình, trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút thở dài một hơi, dù sao hiện hắn so sánh với loại cấp độ như Hư Thần này thật sự là quá mức nhỏ yếu rồi, nếu đối phương y nguyên muốn cường hoành cướp lấy trí nhớ của hắn, hắn căn bản là vô lực phản kháng.

Đúng vậy, cho dù hắn sử dụng tất cả át chủ bài lên, cũng không có lực chống cự, thậm chí ngay cả chạy trốn cũng khó có khả năng.

Mà địa vị thực lực hôm nay của Hư Thần, nếu như hắn muốn khư khư cố chấp, chỉ sợ sẽ không có đảo chủ nào ra ngoài ngăn cản. Yêu Thần có thể, nhưng hiện tại Tần Phàm còn không biết tại sao đối phương phải trợ giúp hắn như vậy, cũng không biết lão Yêu Thần tồn tại, tăng thêm sự tình Tần Li. Hắn cũng không quá muốn tiếp nhận trợ giúp như vậy.

- Tốt rồi, hôm nay Tần Phàm đã chứng minh hắn không phải Thiên Thần dư nghiệt, như vậy kế tiếp chúng ta cũng có thể thảo luận một chút...

Lúc này Kiếm Thần nhìn thoáng qua Tần Phàm, sau đó tiếp tục chậm rãi nói ra: 

- Chư Thần chiến trường chuẩn bị mở.

- Vẫn như những năm qua đồng dạng, lúc này đây Thần Đảo đảo chủ cùng người dự thi đạt được Top 10 trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến đều có thể tiến vào hạch tâm chiến trường, mà tiến vào trước 100 tên, đảo chủ có thể vào vòng trong chiến trường. Đảo chủ còn lại lưu ở ngoại vi chiến trường.

Đao Thần nói ra.

- Đúng vậy, cũng là thời điểm mở ra chiến trường rồi, ta cũng có chút đợi không kịp.

- Ân, cái này còn cần bảy mươi hai đảo chủ chúng ta cùng một chỗ hợp lực.

- Đáng tiếc, Dương Mộc Thần Đảo ta thiếu một ít là có thể tiến vào vòng trong rồi.

- Lần sau cố gắng lên.

Lúc này tất cả đại đảo chủ đều là hiện ra các loại biểu lộ, có chút vui vẻ mỉm cười. Có chút là thất lạc, có chút thì hối hận, có chút là tiếc nuối, bất quá nhìn ra được từng đảo chủ đối với cái này đều là thập phần chờ mong cùng mưu cầu danh lợi.

- Chư Thần chiến trường?

Thời điểm Tần Phàm nghe được bốn chữ này, thì không khỏi toàn thân chấn động, hắn thật không ngờ bảy mươi hai đảo chủ tụ cùng một chỗ, cuối cùng nhất dĩ nhiên là vì mở ra Chư Thần đại chiến chiến trường năm đó!

Mà Thần Đảo Thiên Tài Chiến này cử hành, trên thực tế chỉ là một trò chơi của những đảo chủ này. Hoặc nói là một ván bài gián tiếp mà thôi. Vì chính là quyết ra danh ngạch phân chia tiến vào Chư Thần chiến trường.

- Top 10 đảo chủ cùng người dự thi có thể tiến vào hạch tâm chiến trường của Chư Thần chiến trường, trách không được nói tiến vào Top 10 có thể đạt được Đại Cơ Duyên.

Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói. 

Ở hạch tâm chiến trường của Chư Thần chiến trường, có thể tưởng tượng, một khi có chỗ thu hoạch, cái kia nhất định đều là lấy được chỗ tốt không nhỏ.

Mà hắn thu hoạch được đệ nhất của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này, hiện tại cũng bài trừ thân phận Thiên Thần dư nghiệt, tự nhiên cũng đã lấy được trọng đại cơ duyên lúc này đây, hắn có dự cảm, lúc này đây cơ duyên sẽ có ảnh hưởng thật lớn đối với hắn.

Vào lúc đó, hắn bỗng nhiên lại nhớ tới Cửu Long Tháp khi còn ở Vũ Thiên đại lục, theo như lời sinh linh sinh sôi ra từ bên trong, chỗ đó chính là Chư Thần mộ địa!

Như vậy, Chư Thần chiến trường này cùng Cửu Long Tháp tầm đó phải chăng cũng sẽ có liên hệ?

Bên trong Cửu Long Tháp mai táng có phải là những Chư Thần vẫn lạc trong Chư Thần chiến trường kia hay không?
Chương 1710: Chiến trường Chư Thần. (2)

Mà Vũ Thiên đại lục cùng Tân Thế Giới quan hệ trong đó là như thế nào?

Tần Phàm cũng bắt đầu trở nên thập phần chờ mong, cho tới nay hắn đối với thời kỳ Thượng Cổ trong thế giới thần bí này là hết sức tò mò, đặc biệt là nội dung về Chư Thần đại chiến kia để cho hắn một mực đều mơ tưởng làm ra minh bạch.

Hắn rất muốn biết, những Thiên Thần cùng Nhân Thần kia, đến tột cùng cường tới trình độ nào.

Hắn rất muốn biết, vì cái gì Huyền Hoàng Đại Thế Giới nguyên lai trong miệng Long Thần sẽ biến thành Tân Thế Giới, mà bên trong Tân Thế Giới lại biến thành do bảy mươi hai đảo chủ khống chế? Nhân Thần cùng Thiên Thần, có phải bọn hắn đều vẫn lạc toàn bộ hay không?

Từ cách cục của Tân Thế Giới này xem ra, Nhân Thần đại chiến Thiên Thần, kết quả cuối cùng nhất tựa hồ là Nhân Thần thắng, bởi vì hiện tại bảy mươi hai đảo chủ khống chế Tân Thế Giới đều là nhân loại, chỉ có một Yêu tộc, tuy Yêu tộc không phải nhân loại, nhưng tuyệt đối càng không phải là Thiên Thần, và những đảo chủ này đối với Thiên Thần dư nghiệt kia lại kiêng kị như thế...

Đủ loại nghi vấn xẹt qua trong nội tâm Tần Phàm, hắn rất hi vọng có thể thông qua lúc này đây tiến vào Chư Thần chiến trường thần bí kia, đạt được đáp án mình muốn.

Ngoài ra, hắn cũng rất muốn biết lai lịch bốn khỏa Ma chủng trong cơ thể mình, lúc trước năm đại Ma Tôn trong miệng Cổ Mặc, phải chăng cũng cùng Chư Thần đại chiến này có quan hệ?

- Tần Phàm, một hồi người dự thi tiến vào Top 10 các ngươi sẽ tiến vào một Viễn Cổ chiến trường, cái này đối với các ngươi mà nói, là một cơ duyên hiếm có, cũng là một lần khiêu chiến trọng đại, hiện tại ngươi về trước chuẩn bị một chút a.

Lúc này thanh âm tao nhã của Yêu Thần vang lên ở bên tai Tần Phàm, thật sự là để cho người khó có thể sinh ra địch ý đối với hắn.

- Vậy Tần Phàm cáo lui.

Tần Phàm ngẩng đầu liếc nhìn các vị đảo chủ, thấy các vị đảo chủ không có dị nghị, hắn cung kính khom người, hướng về khu nghỉ ngơi của người dự thi phía dưới bay đi.

...

- Tần Phàm, chúc mừng ngươi.

Mà hắn vừa đến khu nghỉ ngơi, Mạc Thiên Dương và người dự thi của Mạc Lợi Thần Đảo cùng Thái Hư Thần Đảo lập tức xông tới.

- Tần Phàm, thật sự không thể tưởng được a, lúc trước thời điểm ngươi nói sẽ lấy được Top 10 của Thiên Tài Chiến lúc này đây, ta còn có lòng nghi ngờ, nhưng ta như thế nào cũng không nghĩ ra, ngươi không chỉ có tiến nhập Top 10, thậm chí còn lấy được quán quân! Đối với ngươi, ta chỉ có bội phục rồi.

Mạc Thiên Dương vừa cười vừa nói.

- Tần Phàm, trước khi trận đấu bắt đầu ta còn tưởng rằng thực lực của chúng ta không sai biệt lắm, không thể tưởng được ngươi vậy mà cường đến loại trình độ này.

Diệp Nhâm cũng cảm khái mở lời nói ra.

Những người khác cũng từng cái đi lên chúc mừng.

Tần Phàm đều nhất nhất mỉm cười khiêm tốn tạ ơn.

- Ngươi không sao chứ?

Mà lúc này Mộ Thanh Thanh thì là hỏi.

- Không có việc gì, chỉ là một hồi hiểu lầm.

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt đáp, vừa rồi phát sinh sự tình cụ thể, hắn lại cảm thấy không cần phải nói ra, dù sao sự tình về Thiên Thần dư nghiệt, cũng không có bao nhiêu người biết rõ, ở đây nhiều người miệng tạp, tránh không khỏi truyền đi.

Về phần Kỷ Huyên Nhi, nàng gần đây kiên cường lại nói không nên lời, trong hai tròng mắt có nước mắt nhấp nhô. Trước đây nhìn xem Tần Phàm độ kiếp, lại chứng kiến Tần Phàm thiếu chút nữa bị đảo chủ cường hoành bắt đi, trong lòng lo lắng một mực không có đình chỉ qua, lúc này chứng kiến Tần Phàm, cảm xúc đè nén trong nội tâm liền rốt cục bạo phát ra.

- Nàng đừng lo lắng, yên tâm, ta không có việc gì đâu.

Tần Phàm đi tới, nhẹ nhàng ôm đối phương vào trong ngực, ôn nhu an ủi. Đã trải qua nhiều mạo hiểm như vậy, hắn đối với người bên cạnh lại càng thêm hiểu được quý trọng.

Mộ Thanh Thanh vốn ở một bên nhìn xem, trong nội tâm suy nghĩ phức tạp nhưng lại không có chỗ kể ra, cuối cùng nhịn không được quay đầu đi chỗ khác, ở một phương hướng không có người trông thấy, hốc mắt đã ướt.

...

Sau khi Tần Phàm an ủi qua Kỷ Huyên Nhi, liền tiếp tục lưu lại khu nghỉ ngơi chờ đợi của người dự thi.

Lại qua ước nửa khắc đồng hồ sau.

- Người dự thi tiến nhập Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này, hiện tại bắt đầu tập hợp, những người dự thi khác tiếp tục lưu lại Thiên Tài Đảo chờ đợi, ở chỗ này tốc độ tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn, cơ hội khó được, các ngươi có thể hảo hảo nắm chắc.

Sau khi nhóm Đảo chủ thương lượng quy tắc tiến vào Chư Thần chiến trường hoàn tất, thanh âm của Nguyên Hoàng, người chủ trì Thần Đảo Thiên Tài Chiến lần này bắt đầu từ trên bầu trời truyền đến.

Đã bắt đầu.

Thanh âm truyền đến, lập tức vài đạo thân ảnh chuẩn bị cho tốt lập tức nhao nhao xông hướng lên bầu trời.

Tựa hồ ẩn ẩn có loại không thể chờ đợi được...

Tần Phàm cáo biệt Kỷ Huyên Nhi, rất nhanh cũng bay lên bầu trời.

Mười người dự thi tiến vào Top 10, toàn bộ tiến nhập trong cung điện kim quang.

Mười người này theo thứ tự là Tần Phàm, Bạch Trường Thiên, Tiểu Chiến, Mạnh Cương, Trình Khinh Vân, Chu Nhược, Dương Lỗi, Bác Hòa Nguyên, Vu Quân Nhạc cùng Liễu Tri Thánh.

Thời điểm mười người dự thi này tiến vào đến cung điện kim quang, quay mắt về phía bảy mươi hai đảo chủ cấp cường giả của Tân Thế Giới, đều là đại khí cũng không dám ra ngoài thoáng một phát, dù là cường như Bạch Trường Thiên, Tiểu Chiến cũng lộ ra có chút co quắp. Chỉ có Tần Phàm đã bái kiến tràng diện này một lần, biểu hiện được thập phần bình tĩnh, chỉ là đợi nhóm đảo chủ tuyên bố tiến vào di tích Chư Thần chiến trường.

- Tốt rồi, mười người các ngươi đã đến đông đủ.

Vẫn là do Nguyên Hoàng mở lời nói ra: 

- Chắc hẳn các ngươi cũng biết, tiến vào Top 10 của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lúc này đây, các ngươi sẽ đạt được một lần Đại Cơ Duyên, cơ duyên này ba mươi năm mới xuất hiện một lần, có thể nói đối với các ngươi có lẽ là cả đời mới có thể trải qua một lần, hi vọng các ngươi có thể hảo hảo nắm chắc.

- Địa phương chúng ta sắp tiến vào là một Viễn Cổ di tích thần bí, kỳ thật đó là một Viễn Cổ chiến trường, ở đó có rất nhiều bí mật cùng bảo vật, đồng dạng cũng có được nguy hiểm không nhỏ, về phần có thể ở trong đó được cái gì, thì phải xem thực lực cùng tạo hóa của các ngươi nữa.

Lúc này Nguyên Hoàng cũng không có nói địa phương sắp sửa đi là Chư Thần chiến trường nói cho tất cả mọi người, chỉ là tiết lộ một bộ phận, bất quá tin tưởng có thể đến nơi đây, cơ bản đều là các đảo chủ riêng phần mình giải thích qua tình huống rồi.

Theo từng người dự thi đều là một bộ kích động không thể chờ đợi được liền có thể biết.

- Tuy trong Chư Thần chiến trường này có cơ duyên thật lớn, nhưng tin tưởng hung hiểm trong đó tuyệt đối sẽ không thấp.

Tuy trong nội tâm Tần Phàm cũng thập phần chờ mong, nhưng mà là âm thầm cảnh giác.

Đột nhiên, hắn nhìn qua hai người Mạnh Cương cùng Liễu Tri Thánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK