Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dọc theo con đường này, hắn đã từng gặp được một cửu cấp Linh Vũ sư, chỉ có một bước ngắn nữa là thành tựu Võ Tôn, khi đó hắn cũng lâm vào trong khổ chiến, cuối cùng hắn cũng là dựa vào thân thể cường hãn ngạnh kháng một kích, kết quả bản thân bị trọng thương mới giết chết được người nọ!

Khi đó Tần Phàm ở trên người hắn cũng cảm giác được một khí thế áp bách cường đại, nhưng khí thế khi đó so sánh với khí thế của thần bí nhân hiện tại này, lại căn bản tính toán không được cái gì!

Vào lúc này Tần Phàm cảm nhận được mình cực kỳ nhỏ yếu.

- Cút ra đây cho ta.

Tần Phàm cắn chặc hàm răng, thật vất vả ổn định tâm bình tĩnh của mình, trong tay cầm Hỏa Vân đao, một đao chém vào cuồng vũ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lập tức đao khí Bá Đạo cường đại kia hướng về bốn phía bão táp mà ra, đem lá cây cùng mảnh gỗ vụn bay lên bốn phía, hết thảy quấy thành nát bấy!

- Hừ, Tần Phàm tiểu tử, ở trước mặt bản Tôn giả còn dám phản kháng?

Ngay sau đó, lại một cổ khí thế càng cường đại đè xuống, như một cái lao lung, bao vây toàn bộ đao khí Bá Đạo lại, lại hướng về bản thân Tần Phàm áp bách đi.

- Ah…

Tần Phàm bị chính mảnh vỡ đao khí của mình ép tới, trên thân thể càng không ngừng cắt lấy, giống như là cầm một khối thủy tinh đánh tới địch nhân, nhưng lại bị một quyền của địch nhân đánh nát thủy tinh, kết quả mảnh vỡ thủy tinh kia đều bay trở về đâm bị thương bản thân mình.

Khí lực của Tần Phàm là cường đại, nhưng công kích của hắn cũng không yếu, cộng thêm khí thế của thần bí nhân kia áp bách bắn ngược, đao khí này còn tăng cường thêm vài phần, kết quả bên ngoài thân hắn xuất hiện miệng vết thương rậm rạp chằng chịt.

Tuy không sâu, nhưng đều đang không ngừng chảy máu ra ngoài, thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.

- Tôn giả? Quả nhiên là Võ Tôn!

Tần Phàm nghe thấy người nọ tự xưng là bản Tôn giả, lập tức phản ứng đi qua, khẳng định thân phận của người đến này.

Tại Vũ Thiên đại lục, Võ Tôn được mọi người xưng là Tôn giả, dùng bày ra tôn kính đối với cường giả. Mà người này vừa rồi vẻn vẹn là bằng vào khí thế, có thể làm được trói buộc cùng áp bách đối với chính mình, loại năng lực này rõ ràng là bước vào Quy Nguyên chi cảnh, toàn bộ võ khí toàn thân đồng hóa thành nguyên khí, có thể hoàn toàn câu thông Thiên Địa, mượn Thiên Địa chi khí biến thành thủ đoạn công kích của mình!

Cái này cũng chỉ có thực lực Võ Tôn trở lên mới có thể thi triển!

- Ah…

Tần Phàm lần nữa hô to một tiếng, nguyên võ chi khí toàn thân bạo phát ra, hết sức tranh thoát hồi lung vô hình trói buộc lấy mình kia, sau đó không cam lòng mà rống lớn nói:

- Ngươi đường đường một Võ Tôn, vậy mà tự mình ra tay đối phó một tiểu tử mười mấy tuổi như ta, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?

- Hừ, tiểu tử giảo hoạt! Thực lực của ngươi bản Tôn giả sớm đã biết! Ngươi cũng không phải một tiểu tử mười sáu tuổi bình thường, ngươi là rất lợi hại! Dọc theo con đường này, không biết có bao nhiêu Linh Vũ sư chết trên tay của ngươi!

- Cho nên Linh Vũ sư căn bản đã khó có thể đối phó được ngươi, để cho bọn họ tới cũng chỉ là chịu chết mà thôi! Cho nên bản Tôn giả tự mình đối phó ngươi, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh!

Thanh âm của thần bí nhân kia vào lúc này nói ra.

- Ha ha, vinh hạnh? Thật sự là chẳng biết xấu hổ! Người chẳng biết xấu hổ như ngươi vậy, không cần đoán cũng biết là đến từ Càn Kinh Tần gia rồi!

- Cái địa phương kia chuyên môn sinh ra một đám người không biết hổ thẹn! Nên ngươi cũng không cần dấu đầu lộ đuôi, đi ra để cho ta vinh hạnh biết một chút về Tôn giả không hồi hổ thẹn như ngươi a!

Lúc này trên mặt Tần Phàm cười lạnh nói.

- Tiểu tử, ngươi là đang chọc giận ta! Nếu như là chọc giận một Linh Vũ sư cùng cảnh giới như ngươi, hoàn toàn chính xác có thể sẽ để cho tâm bình tĩnh của hắn thất thủ, cho ngươi chiếm một ít tiện nghi, bất quá chọc giận một Cường giả Võ Tôn, đối với ngươi mà nói, lại không phải là một chuyện tốt, bởi vì cái kia sẽ chỉ làm ngươi chết được nhanh hơn.

Thanh âm của Cường giả Võ Tôn kia nhàn nhạt nói :

- Đã đắc tội Càn Kinh Tần gia chúng ta, hơn nữa còn để cho bản Tôn giả tự mình đến động thủ, tiểu tử ngươi là không thể nào có hi vọng sống sót rồi.

Âm thanh cứng rắn đi xuống, một lão giả một thân áo bào tím liền chậm rãi xuất hiện ở địa phương trước mặt Tần Phàm ước chừng hơn mười mét, sắc mặt Võ Tôn kia đạm mạc, lại thập phần bình tĩnh, tất cả nộ khí đều thu liễm rất khá, không có tiết lộ ra một tia.

- Quả nhiên là Càn Kinh Tần gia, không thể tưởng được vậy mà thật sự để cho Cường giả Võ Tôn đến truy sát ta.

Trong nội tâm Tần Phàm khó có thể phát giác mà có chút rung động, sau đó cười lạnh nói:

- Càn Kinh Tần gia ngươi lại để ột Cường giả Võ Tôn đến đuổi giết một Võ Tôn tương lai sẽ tiến vào Chân Vũ thánh địa, ngươi đã biết rõ ta đã là Linh Vũ sư, địa vị trong Chân Vũ Thánh điện ngươi cũng có thể tinh tường, chẳng lẽ Càn Kinh Tần gia ngươi không sợ chọc giận Chân Vũ Thánh điện sao?

- Tiểu tử giảo hoạt, không sai, tiềm lực của ngươi cực lớn, chỉ cần đi vào Chân Vũ thánh địa, ngươi chính là một Cường giả Võ Tôn! Bất quá đáng tiếc, ngươi làm một chuyện ngu xuẩn, đó chính là ngươi đồng dạng thiếu chút nữa giết chết một Cường giả Võ Tôn tương lai, cho nên ngươi để cho Càn Kinh Tần gia chúng ta có cớ trực tiếp động thủ đối với ngươi!

Võ Tôn áo bào tím kia nhàn nhạt nói.

- Tần Hạo Dương kia quả nhiên không chết?

Trong tâm Tần Phàm hơi kinh hãi, biết rõ sự tình mình lo lắng rốt cục đã xảy ra.

- Hạo Dương hắn đồng dạng là tuổi còn trẻ, tiền đồ vô lượng, vậy mà thiếu chút nữa hủy ở trên tay của ngươi! Hơn nữa hiện tại hắn còn chưa có tỉnh lại! Chỉ là trước khi hôn mê, hắn nói ra tên của ngươi…Tần Phàm!

- Cho nên ngươi coi như là lợi hại, hôm nay toàn bộ Càn Kinh Tần gia cũng biết ngươi, hơn nữa đều muốn giết ngươi cho thống khoái! Còn có bọn người Tần Ấn, tất cả đều là do ngươi giết chết a! Ngươi đối với Càn Kinh Tần gia ta làm những chuyện này, ta nghĩ đã đầy đủ để cho Càn Kinh Tần gia chúng ta giải thích hết thảy rồi.

Con ngươi củ Võ Tôn áo bào tím kia lạnh lùng nhìn Tần Phàm, ngữ khí cũng so với vừa rồi lạnh hơn một tí.

- Nguyên lai là vẫn còn dư lại một hơi.

Tần Phàm cười lạnh nói:

- Đúng vậy, Tần Hạo Dương đích thật là bị ta đánh chỉ còn lại có một hơi, nhưng lúc trước, Càn Kinh Tần gia các ngươi làm mọi chuyện đối với Nam Phong Tần gia chúng ta, sẽ không có người biết sao?

- Những chuyện khác đều không trọng yếu, chỉ cần biết rằng ngươi cơ hồ giết chết tộc trưởng tương lai của Càn Kinh Tần gia chúng ta, lý do này như vậy là đủ rồi.

Võ Tôn áo bào tím kia đối với những lời nói kia của Tần Phàm tự động loại bỏ:

- Không hổ là Cường giả Võ Tôn, nói ra những lời vô sỉ cũng không đỏ mặt, bái phục.

Trên mặt Tần Phàm nổi lên một thần sắc trêu tức:

- Bất quá người của Càn Kinh Tần gia các ngươi cũng thật là vô dụng, tuổi trẻ đánh không lại, hôm nay lại để ột lão già đi ra? Thật sự là buồn cười! Bất quá ngươi cho rằng thật sự có thể giết được ta?

- Vô tri tiểu tử, sính miệng lưỡi nhất thời là vô dụng đấy.

Võ Tôn áo bào tím kia lại như không có việc gì lắc đầu.

- Lão gia hỏa này thật sự là đủ khó đối phó, da mặt dày giống như tường thành, đã như vậy còn có thể mặt không đổi sắc.

Tần Phàm âm thầm chửi một câu, đồng thời trong lòng của hắn vào lúc này lại không khỏi nghĩ tới Cổ Mặc:

- Nếu như lúc này có lão đầu ở chỗ này thì tốt rồi, ta đánh không lại tối thiểu cũng có thể có lão bảo kê.

Bất quá đáng tiếc hiện tại Cổ Mặc đã đi, hắn đã chính thức độc lập rồi, hết thảy phải dựa vào chính mình.

-Lão gia hỏa, dám nói ra tên của ngươi không dám, ngày sau ta muốn báo thù cũng dễ tìm một ít.

Tần Phàm nhìn Võ Tôn áo bào tím kia, lớn tiếng hỏi, nhưng trong lòng thì đang không ngừng xoay chuyển chủ ý.

Hắn vào lúc này đích thật là có thể trốn vào trong Tạo Hóa Kim Liên, nhưng mà hiện tại thời gian cách khảo hạch gia tộc thăng phẩm kia đã không nhiều lắm rồi! Hơn nữa rất nhanh phải đi vào Chân Vũ thánh địa!

Nếu như mình núp ở bên trong Tạo Hóa Kim Liên, tuy Võ Tôn áo bào tím này có lẽ khó có thể phá bỏ phòng ngự của nó, nhưng Võ Tôn áo bào tím này một mực canh giữ ở bên cạnh Tạo Hóa Kim Liên này mà nói, như vậy hắn cũng chỉ có thể một mực ở bên trong không đi ra!

Như vậy rất có thể sẽ bỏ qua khảo hạch gia tộc thăng phẩm a!

Kỳ thật hắn sợ hơn là bỏ lỡ cơ hội tiến vào Chân Vũ thánh địa! Bởi vì nếu như chỉ bằng vào chính hắn tu luyện mà nói, muốn đột phá đến Võ Tôn chi cảnh kia là không biết năm nào ngày nào!

Hắn đã đáp ứng Giang Phong, ở trong mười năm sẽ trợ giúp hắn đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, nhưng nếu như trong mười năm này chính hắn không đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, tự nhiên không có khả năng luyện chế ra đan dược để cho người đột phá đến Võ Tôn chi cảnh.

Cho nên hắn tốt nhất là phải vào Chân Vũ thánh địa, có thể đào tẩu mà nói tận lực không nên trốn ở bên trong Tạo Hóa Kim Liên. nguồn

- Báo thù? Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn cũng không có cơ hội này, bất quá ngươi đã muốn biết, nói cho ngươi biết cũng không sao, bản Tôn giả tên là Tần Húc, chính là tổ phụ của Hạo Dương!

- Nói cách khác ngươi khiến cho bảo bối tôn tử của bản Tôn giả thiếu chút nữa chết đi, ngươi nói ngươi có phải đáng chết hay không.

Võ Tôn áo bào tím kia lạnh lùng nói, là vì hắn đối với Tần Hạo Dương một mực đều thập phần sủng nịch.

- Nguyên lai là lão Vương bát đản.

Tần Phàm cười lành lạnh nói, vào lúc này hắn nhớ tới một tôn tử khác của Tần Húc là Tần Hạo Bạch kia cũng là mình giết chết, vì vậy không khỏi giễu cợt nói:

- Ta nghĩ nếu như tiểu vương bát đản Tần Hạo Dương kia chết rồi, ngươi cũng nên đoạn tử tuyệt tôn đi à nha?

- Cho ngươi sống tạm bợ cũng đã đủ, là thời điểm ngươi lên đường rồi!

Tần Húc kia tựa hồ thoáng cái bị nói trúng tâm sự, hắn một mực đều biểu hiện thập phần lạnh nhạt, cũng không khỏi tăng thêm vài phần nộ khí, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.

- Bá Vương đao!

Tần Phàm đợi đúng là giờ khắc này, tâm bình tĩnh của Tần Húc này có một tia buông lỏng, hắn tự nhiên sẽ nhiều hơn một phần cơ hội, lập tức vào lúc này toàn lực chém ra một đao, lập tức một đạo đao khí hỏa diễm cự đại, phô thiên cái địa lao về phía Tần Húc kia.

Lá cây cùng mảnh gỗ vụn bay múa nhao nhao, vào lúc này hóa thành hỏa hoa, đại địa một mảnh cháy đen, đao khí Bá Đạo xé không khí, tràn ngập toàn bộ không gian!

Một đao kia của Tần Phàm có thể nói là thanh thế to lớn, là một đao mạnh nhất từ khi hắn lĩnh ngộ Bá Vương đao đến nay!

- Lão gia hỏa, hẹn gặp lại sau, chắc chắn sẽ có một ngày, ta sẽ đến Càn Kinh Tần gia tìm ngươi!

Sau khi chém ra một đao kia, sau lưng hắn lập tức hiện ra hai cánh đỏ rực, sau đó hai chân hắn đạp một cái trên mặt đất, Chu Tước chi dực mở ra, cả người bay lên trời.

- Hừ, ngây thơ! Bản Tôn giả sớm biết rõ ngươi có một chiêu này, nhưng ngươi cho rằng ngươi như vậy là có thể đi được sao?

Nhưng vào lúc này Tần Húc kia lại cười lạnh nói, một cái nguyên khí tráo cự đại xuất hiện, sau đó tất cả hỏa diễn đánh tới đều bị ngăn ở bên ngoài, trong tay của hắn xuất hiện một thanh Trường Cung màu đen.

Vèo!

Tiếp theo trong nháy mắt, một đạo lưu quang màu đen quỷ dị, tốc độ bay nhanh vọt tới không trung.

- Cái lão biến thái này!

Nhìn thấy một kích dốc toàn lực của mình cứ như vậy hời hợt bị ngăn trở, trong lòng Tần Phàm không khỏi thầm mắng một tiếng, biết rõ cảnh giới Võ Tôn này quả nhiên không phải Linh Vũ sư có thể so sánh!

Một kích như vậy của hắn, hắn đoán chừng coi như là Linh Vũ sư đỉnh phong cũng phải tránh đi mũi nhọn, nhưng Tần Húc này chỉ là tùy ý khởi động một nguyên khí tráo, liền đánh tất cả công kích thành hư vô.

Cái này cũng chính là chỗ cường đại của Võ Tôn, bản thân có thể trực tiếp câu thông cùng nguyên khí ở giữa thiên địa, có thể tùy ý mượn Thiên Địa nguyên khí với tư cách thủ đoạn phòng ngự và công kích.

Mà không cần như Linh Vũ sư, lo lắng sử dụng hết nguyên võ chi khí trong cơ thể.

Đương nhiên, căn cứ cảnh giới, trình độ lĩnh ngộ cũng quyết định Võ Tôn có thể sử dụng Thiên Địa tại chỗ nhiều hay ít, có chút Võ Tôn chỉ có thể sử dụng nguyên khí trong phạm vi 10m, nhưng có chút Võ Tôn lại cường đại đến mức huy động nguyên khí trong phạm vi trăm mét, thậm chí ngàn mét!

Cảnh giới Võ Thánh càng không cần phải nói rồi, động một cái là trăm dặm ngàn dặm, mà như Võ Thánh của Càn Kinh Tần gia kia, thậm chí có thể bỏ qua không gian, ở ngoài ngàn dặm cứu đi Tần Hạo Dương, những chuyện này là Tần Phàm bây giờ còn không có khả năng lý giải.

- Cũng là thủ đoạn như vậy, mới xem như phong phạm cường giả.

Đồng thời Tần Phàm đối với cảnh giới Võ Tôn cùng Võ Thánh này, trong nội tâm vô cùng hướng tới, cái loại cường đại bỏ qua hết thảy, khống chế hết thảy này, đúng là hắn muốn nhất.

Cho nên hắn càng thêm không thể bỏ qua cơ hội quý giá tiến vào Chân Vũ thánh địa lần này!

Bởi vì nếu như bỏ qua, hắn lại không biết mình khi nào mới có thể đạt tới loại cảnh giới này! Cũng không phải nói tâm bình tĩnh của hắn không đủ cường đại, nhưng trên thực tế hôm nay hắn và những võ giả khác trên Vũ Thiên đại lục, đồng dạng đối với thực lực có chấp nhất truy cầu, hơn nữa hôm nay tình huống của hắn và Nam Phong Tần gia, căn bản không thể cho hắn thong thả mà đi!

Hắn không ngừng thi triển thủ đoạn, đi phát triển cùng nâng cao Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, kỳ thật là sợ có một ngày Nam Phong Tần gia thật sự sẽ gặp được kiếp nạn, như vậy còn có một thế lực có thể so sánh với Chân Vũ thế gia yểm hộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK