Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đến Nam Hoang mới động thủ sao? Cũng tốt, thực lực của ta là ở hoàn cảnh càng ác liệt càng có thể phát huy! Đến lúc đó ta ngược lại muốn nhìn Mộ Dung Hàn sở trường cung tiễn này có bao nhiêu lợi hại!

Lúc này Tần Phàm lại lặng lẽ ở địa phương che dấu cách bọn họ ước chừng trăm mét, toàn bộ đối thoại của bọn chúng đều nghe lọt vào trong tai, hắn đã từng trường kỳ ở Yêu thú Hoang Nguyên cùng Hồng Nguyệt đại sa mạc lịch lãm rèn luyện, nên cũng không biết sợ hoàn cảnh ở Nam Hoang nầy.

Thấy đã thành công hấp dẫn bọn người Hướng Vũ đuổi theo, Tần Phàm liền không hề cố ý mà tăng nhanh tốc độ, cùng Tần Li một đường hướng về Nam Hoang, một phương diện là vì vũ khí Viễn Cổ kia sắp khai quật, phương diện khác là hắn không muốn lãng phí thời gian đã thập phần gấp gáp.

Bất quá làm hắn có chút tiếc nuối chính là, lúc này đây Hướng Vũ tựa hồ không có thông tri bọn người Tần Tinh Hà cùng một chỗ đuổi theo, nhưng đối với Tần Phàm mà nói, Hướng Vũ chính là một linh hoàn cấp Luyện dược sư, lực ảnh hưởng khá lớn, so với Tần Tinh Hà còn khó đối phó hơn rất nhiều. Có thể giải quyết bọn người Hướng Vũ hết, hắn coi như là yên tâm không ít.

Về phần Tần Tinh Hà, hắn lại cảm thấy người này không nhấc lên được sóng gió gì.

Đoạn đường này chạy đuổi, cho đến chiều ngày thứ sáu, hai người Tần Phàm cùng Tần Li mới đi đến được Nam Hoang, một trong bốn cực chi địa của Chân Vũ Thánh địa, được xưng khu vực ác liệt nhất cùng hoàn cảnh hung hiểm nhất cực nam.

- Nơi này chính là Nam Hoang? Quả nhiên là đủ hoang vu.

Tần Phàm nhìn một mảnh khu vực xa xôi hoang vu kia, cũng không khỏi hơi có chút kinh ngạc.

Địa phương được gọi là Nam Hoang trước mắt kia, không chỉ không có một ngọn cỏ, hơn nữa khí trời ở chỗ này còn lộ ra rất khốc nhiệt, một ít bùn đất cùng núi đá ở dưới mặt trời lửa đốt, lộ ra cháy đen một mảnh.

Đối với mặt trời bạo chiếu này, thể chất đặc thù của Tần Phàm còn không có cảm thấy có cái gì, như thế hiện ra ưu thế thích ứng của hắn ở hoàn cảnh ác liệt, nhưng trái lại Tần Li, tuy còn không có chính thức đi vào Nam Hoang, nhưng lúc này cũng bắt đầu lộ ra đổ mồ hôi đầm đìa rồi.

Tần Phàm thấy vậy đưa cho Tần Li một khỏa Băng Linh Đan, lúc này nàng mới giảm bớt khó chịu, Băng Linh Đan này vốn là dùng cho người thanh tâm tĩnh khí, nhưng hôm nay ngược lại cũng có thể khởi một ít tác dụng làm mát.

- Tiểu Phàm, chúng ta đi vào trước đi, hiện tại vũ khí Viễn Cổ kia còn không có xuất thế, địa điểm chôn dấu cụ thể chúng ta cũng không cách nào biết rõ, trong khoảng thời gian này chúng ta trước làm quen Nam Hoang này một chút a.

Sau khi Tần Li cảm giác thân thể tốt hơn rất nhiều, liền mở miệng nói.

- Ân, tựa hồ ta cảm ứng được vũ khí Viễn Cổ kia sẽ xuất hiện ở phía đông Nam Hoang này, chúng ta hướng bên kia đi thôi, trong lúc này chúng ta cũng có thể săn giết một ít yêu thú.

Tần Phàm quay đầu nhìn thoáng qua, mơ hồ cảm giác được bọn người Hướng Vũ còn theo ở phía sau, hắn cũng không để ý tới, liền gật đầu đáp.

Ở sáu ngày trước tiếp xúc gần đến xem, Tần Phàm phát hiện thực lực bọn người Hướng Vũ này đều tăng cường không ít, hôm nay trên tay hắn không có vũ khí, hơn nữa cân nhắc đến Tần Li ở bên người, hắn cũng bất đắc chí cường, dọc theo con đường này đều không có cùng bọn họ phát sinh xung đột.

Hôm nay xem ra hoàn cảnh Nam Hoang này quả nhiên ác liệt, bất quá thể phách của hắn đặc thù, bị ảnh hưởng nhất định sẽ ít hơn bọn người Hướng Vũ rất nhiều, tiến vào Nam Hoang, hắn sẽ có càng ưu thế lớn.

- Tần Phàm, bọn hắn tiến vào Nam Hoang rồi!

Mà sau khi hai người Tần Phàm tiến vào Nam Hoang ước chừng nửa giờ, bọn người Hướng Vũ cũng đi tới khu vực biên giới.

- Hoàn cảnh Nam Hoang này thật sự là đủ ác liệt, khí trời này để cho người thập phần gian nan.

Trong bọn họ, Dương Nhiên là lần đầu đi vào Nam Hoang, trông thấy hoàn cảnh này, một bên lau mồ hôi một bên mở miệng phàn nàn nói.

- Như vậy vừa vặn! Chúng ta chịu ảnh hưởng, hai người Tần Phàm cùng Tần Li kia khẳng định cũng chịu ảnh hưởng! Bất quá ta ở nơi này có một ít Băng Linh hoàn, có thể ọi người giảm bớt một ít khốc nhiệt, đến lúc đó nhất định là chúng ta càng có ưu thế.

Lúc này Hướng Vũ lại lộ ra một ít vui vẻ nói ra.

- Kỳ thật ở bên trong Nam Hoang, các ngươi càng thêm phải chú ý yêu thú thoáng một phát, trước kia ta đã từng tới Nam Hoang này một lần, yêu thú trong Nam Hoang này đều thập phần khó đối phó.

Mộ Dung Hàn thì là nói.

- Đúng vậy, tất cả mọi người chú ý một ít. Hiện tại chúng ta đi vào thôi, mau chóng giải quyết Tần Phàm, có lẽ chúng ta còn có cơ hội đi tranh đoạt vũ khí Viễn Cổ kia.

Hướng Vũ nhẹ gật đầu.

Mà lúc này, hai người Tần Phàm cùng Tần Li chỉ là vừa mới đi nửa dặm đường, liền gặp yêu thú Nam Hoang hết sức lợi hại mà Mộ Dung Hàn kia nói rồi.

Yêu thú này là một con báo toàn thân đen kịt, nhưng ngoại hình thoạt nhìn càng giống như là một Thạch Đầu bị nắng mặt trời đốt cháy đen, nếu như không phải đôi mắt màu đỏ tươi kia lộ ra khát máu thực tế, nó phục trên mặt đất thật đúng là rất khó để cho người phát hiện.

- Cái này tựa hồ là Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo, là lục cấp trung giai yêu thú, để cho ta tới đối phó, tỷ tỷ ở một bên nhìn xem là được rồi.

Tần Phàm nhìn con báo màu đen này, không có quá nhiều bối rối, trấn định nhìn Tần Li nói ra.

- Ha ha, cái kia liền để cho tỷ tỷ nhìn xem Tiểu Phàm ngươi ở trong ba tháng này đến cùng có bao nhiêu tiến bộ a.

Tần Li cũng muốn nhìn một chút thực lực của Tần Phàm hôm nay như thế nào, liền cười nói.

- Chắc có lẽ không để cho tỷ tỷ phu nhân thất vọng đâu.

Tần Phàm tự tin mỉm cười, sau đó dưới chân đạp mạnh, Lưu tinh bộ triển khai, như mũi tên vọt tới Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo, đoạt xuất thủ trước rồi.

Sauk hi đem tinh thần dung nhập vào trong Tam Trọng Man Ngưu Trùng, hắn cũng muốn hảo hảo kiểm tra một chút uy lực chân thật của một chiêu này hiện tại.

- Rống…

Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia vốn đang phục ở trên mặt đất giả làm Thạch Đầu, nhưng trông thấy Tần Phàm vọt tới, biết rõ mình đã bạo lộ, liền gầm lên giận dữ, từ trên mặt đất đứng lên, thân thể của nó đứng dậy, lộ ra lồng lộng nga nga, giống như một tòa núi nhỏ áp về phía Tần Phàm.

Oanh!

Tần Phàm đột nhiên đánh ra một quyền, tựa như vạn Ngưu bôn đằng, hư ảnh trâu điên trùng trùng điệp điệp, hình thành một cổ khí thế cực kỳ cường đại, trực tiếp đánh tới thân thể Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo như ngọn núi kia.

- Bành!

Tiếp theo trong nháy mắt, Hồng Nhãn Hắc Thạch Báo kia liền bị một cổ lực lượng cường hoành này đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất, thân thể cũng rầm rầm mà hóa thành một đống đá vụn, vậy mà xương cốt cả người đều bị đánh tan rồi.

- Tỷ tỷ, như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK