Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng, đại thiếu gia cùng Nguyệt Minh thiếu gia, các ngươi nhanh đi đi, tại đây để cho chúng ta ngăn cản!

Hai gã Linh Vũ sư khác cùng Tiên Thiên Võ sư trong đội ngũ đều tỏ thái độ nói, cơ hồ dốc sức liều mạng ngăn chặn mấy Thiên Sí Hổ lại.

Bọn hắn thập phần tinh tường tác dụng của Tần Hạo Dương đối với gia tộc, đạt được tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa, cũng đại biểu cho hắn có khả năng trở thành Võ Tôn thậm chí Võ Thánh trong gia tộc!

Mà cho tới nay, quan niệm gia tộc ảnh hưởng, bọn hắn biết rõ Tần Hạo Dương đối với gia tộc so với bọn hắn trọng yếu hơn nhiều, cho nên bọn hắn vì bảo hộ Tần Hạo Dương mà phấn đấu quên mình.

- Ah…

Rất nhanh, một tiếng kêu to truyền đến, lại có một gã Tiên Thiên Võ sư chết dưới trảo của Thiên Sí Hổ, lần này Tiên Thiên Võ sư kia đều bị bẻ vụn, óc máu, lục phủ ngũ tạng đều chảy ra, tử trạng cực kỳ khủng bố, nhìn thấy mà giật mình.

- Ấn thúc, các ngươi cẩn thận một chút.

Sắc mặt của Tần Hạo Dương cũng lập tức đại biến, trong nội tâm biết Thiên Sí Hổ lợi hại, bằng những người bọn hắn này, đích thật là khó có thể ngăn cản!

Cắn răng một cái, liền kéo Tần Nguyệt Minh bỏ chạy về hướng Càn Kinh, thiên phú của Tần Nguyệt Minh cũng hết sức lợi hại, mặc dù làm người hơi lỗ mãng một ít, nhưng lịch lãm rèn luyện thoáng một phát, ngày sau cũng tất thành châu báu, cho nên Tần Hạo Dương phải mang hắn đi.

- Càn Kinh Tần gia này còn rất đoàn kết.

Tần Phàm từ trên cao nhìn xuống mà nhìn xem một màn này, thầm nghĩ trong lòng, hắn biết rõ ở bên trong Đại Càn quốc, từng Chân Vũ thế gia, quan niệm gia tộc đều rất nặng, tư tưởng dùng lợi ích của gia tộc làm trọng này chính là từ nhỏ quán thâu.

Loại tư tưởng này ở một ít đại thế gia càng nghiêm trọng, bọn hắn sẽ coi lợi ích gia tộc còn trọng yếu hơn tánh mạng của mình.

- Bất quá đã đến nơi này, Tần Hạo Dương, ngươi cũng đừng nghĩ ly khai Đoạn Hồn Sơn này rồi! Cái tên này vừa vặn thích hợp các ngươi, ngươi sẽ để tánh mạng lại chỗ này a!

Tần Phàm lạnh lùng nhìn thân ảnh Tần Hạo Dương muốn bỏ chạy, lập tức khống chế một đầu Thiên Sí Hổ, bỏ qua một gã Linh Vũ sư trong đó, cấp tốc đuổi theo Tần Hạo Dương.

- Thiếu gia coi chừng!

Linh Vũ sư Tần Nghiêu kia thấy Thiên Sí Hổ muốn vứt bỏ mình, lập tức hướng về Tần Hạo Dương hô lớn, trường thương trong tay nổi lên khí lực cường hoành, cơ hồ nguyên võ chi khí toàn thân đều lao ra, dưới chân đạp mặt đất, nhanh chóng lao về phìa Thiên Sí Hổ.

Bất quá tốc độ của Thiên Sí Hổ cực nhanh, Tần Nghiêu này như thế nào còn đuổi đến được, dư uy công kích của trường thương hắn rơi vào trên người Thiên Sí Hổ, nhưng bị hai cánh của Thiên Sí Hổ đập một cái, lập tức tiêu tán, tốc độ không giảm lao về phía Tần Hạo Dương. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Đại thiếu gia!

Những tộc nhân Càn Kinh Tần gia khác vào lúc này đều khẩn trương, thậm chí cả đám đều không để ý tới công kích đoạt mệnh của Thiên Sí Hổ, phóng về phía Tần Hạo Dương, trong lòng của bọn hắn chỉ có một tín niệm, như thế nào cũng không thể để thiếu tộc trưởng của Càn Kinh Tần gia chết đi!

Nhưng đã muộn! Bọn hắn đều bị chặn lại!

Tốc độ của Thiên Sí Hổ vốn nhanh hơn so với Linh Vũ sư bình thường, hơn nữa có ưu thế không trung, hai cánh vỗ mạnh, một cái lướt đi là hơn 10m!

Lúc này Tần Hạo Dương còn không có chạy ra 100m, liền nghe sau lưng truyền đến tiếng xé gió bén nhọn, thậm chí còn có thể trông thấy bóng đen khổng lồ chặn Dương Quang trên đầu kia, cái này để cho trong lòng của hắn không khỏi rùng mình!

- Đường ca, nhanh đi đi!

Nhưng vào lúc này, Tần Nguyệt Minh vốn cùng hắn sóng vai mà trốn bỗng nhiên quay đầu lại, trường thương trong tay phát ra một tiếng vang, sau đó hắn lao về phía Thiên Sí Hổ!

Dùng thực lực tứ cấp Tiên Thiên Võ sư, chính diện đối kháng lục cấp hậu giai Thiên Sí Hổ!

Kết quả tự nhiên là chỉ có một con đường chết!

Rất nhanh trường thương trong tay Tần Nguyệt Minh này bị Thiên Sí Hổ đánh nát, sau đó một móng vuốt đâm vào ngực hắn, thân thể hắn trở nên huyết nhục mơ hồ.

- Nguyệt Minh!

Nhìn thấy thân thể Tần Nguyệt Minh chậm rãi ngã xuống, hai mắt Tần Hạo Dương đỏ bừng, phát ra gầm lên giận dữ, lộ ra bi thương vạn phần.

Mặc dù Tần Nguyệt Minh chỉ là đường đệ của hắn, nhưng trong lòng hắn không khác gì thân sinh đệ đệ, giữa hai người có cảm tình rất sâu, thậm chí vượt qua đệ đệ Tần Hạo Bạch mất tích đã lâu kia.

Cho nên trông thấy Tần Nguyệt Minh vì mình mà bị Thiên Sí Hổ giết chết, Tần Hạo Dương ở trong nháy mắt này, thậm chí tâm thần thất thủ, muốn đi sinh tử giao đấu cùng Thiên Sí Hổ.

- Đại thiếu gia, nhanh đi ah!

Mà vào lúc này, bọn người Tần Ấn rốt cục chạy tới, nhìn thấy một thiên tài trong gia tộc cứ như vậy chết đi, bọn hắn cũng lộ ra thập phần thương tâm, nhưng thực lực cao nhất Tần Ấn vẫn còn bảo trì lý trí, biết rõ Tần Nguyệt Minh là vì bảo vệ Tần Hạo Dương mà hi sinh, cho nên càng không thể để cho Tần Hạo Dương có việc, nếu không hắn trăm chết cũng khó bàn giao cùng gia tộc!

Hắn vội vàng xách thương tiến lên đấu với Thiên Sí Hổ, một bên lớn tiếng nhắc nhở Tần Hạo Dương chạy nhanh.

Thấy Tần Ấn đã triền trụ đầu Thiên Sí Hổ kia, Tần Hạo Dương lại bi thiết một tiếng, chạy tới ôm lấy thân thể đã trở nên có chút rách rưới của Tần Nguyệt Minh, vào lúc này đã hấp hối, gần kề còn thừa lại một hơi cuối cùng, run rẩy nhìn Tần Hạo Dương nói ra:

- Đường ca... Nhanh đi đi...

- Nguyệt Minh, ngươi chớ nói chuyện, ngươi... không có việc gì...

Tần Hạo Dương một bên nghẹn ngào, một bên đem một khỏa Phục Xuân Đan nhét vào trong miệng Tần Nguyệt Minh, Phục Xuân Đan này là Liệu Thương đan cao cấp, có công hiệu chữa thương rất mạnh, trên cơ bản tổn thương dưới Linh Vũ sư đều có thể ở trong thời gian cực ngắn trị liệu.

- Không cần... dùng đâu... Đường ca, ngươi nhanh đi đi... Đừng quên giấc mộng của chúng ta... Càn Kinh Tần gia là gia tộc... cường đại nhất...

Thanh âm suy yếu của Tần Nguyệt Minh nói ra, nói xong lời cuối cùng, đầu nghiêng một cái, rốt cuộc nói không ra lời, Tần Hạo Dương bi thương xem xét, phát hiện lồng ngực của Tần Nguyệt Minh đã hoàn toàn bị phá nát, ngay cả trái tim cũng đã nứt ra, cho nên ngay cả Phục Xuân Đan cũng cứu không được.

- Ah…

Tần Hạo Dương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng bi thống.

Vào lúc này Tần Phàm nhìn xem một màn này, sắc mặt lạnh lùng, trong tranh đấu lần này, có lẽ không có ai đúng ai sai. Nhưng ai muốn thương tổn gia tộc của hắn, đều phải trả giá thật nhiều!

Càn Kinh Tần gia này cùng Tần Hạo Dương đã hạ quyết tâm muốn giết chết hắn, vậy cũng trách không hắn tiên hạ vi cường!

Bởi vì Tần Phàm biết rõ nếu như mình không xuống tay trước, thì có lẽ bây giờ nằm trên mặt đất là hắn hoặc là tộc nhân của hắn, hắn là tuyệt đối sẽ không cho phép loại chuyện này phát sinh.

Mà từ cảm giác cá nhân, Tần Phàm đối với Tần Nguyệt Minh nguyện bỏ qua tánh mạng của mình cũng muốn cứu Tần Hạo Dương vẫn có một điểm xúc động, cho nên trong nháy mắt đó, Tần Phàm không để cho Thiên Sí Hổ phân thây hắn, cũng là tỏ vẻ tôn trọng đối với hắn.

Nhưng không hơn! Sắc mặt Tần Phàm lạnh dần, liên quan đến gia tộc tồn vong, hắn không thể có một chút lòng dạ đàn bà!

Cho dù có bao nhiêu người ngăn ở trước mặt Tần Hạo Dương, Tần Hạo Dương này cũng phải chết!

Tần Hạo Dương đã có quyết tâm tất sát hắn, tâm tư hắn tự nhiên cũng là đồng dạng!

Lấy thiên phú không tồi của Tần Hạo Dương, lại lấy được tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa, nói cách khác hắn ở ngày sau cũng sẽ trở thành một Võ Tôn!

Hiện tại giải quyết hắn, ngày sau thời điểm hắn đối phó Càn Kinh Tần gia sẽ thiếu một địch nhân Võ Tôn!

- Tần Hạo Dương, đi chết đi!

Sắc mặt Tần Phàm lạnh dần, hai con ngươi ngưng tụ, lập tức liền khống chế đầu Thiên Sí Hổ kia tiếp tục lao tới Tần Hạo Dương!

- Đại thiếu gia nhanh đi đi! Đừng cho Nguyệt Minh thiếu gia chết không có giá trị!

Tần Ấn này lần nữa hướng về Tần Hạo Dương lớn tiếng kêu lên, vừa rồi hắn bị hai đầu Thiên Sí Hổ đồng thời công kích, trên cánh tay cũng bị tổn thương, máu tươi đầm đìa, nhưng lại gắt gao cuốn lấy Thiên Sí Hổ, thời điểm thấy Thiên Sí Hổ muốn chộp tới Tần Hạo Dương, hắn lao người tới Thiên Sí Hổ, chăm chú bắt lấy hai móng vuốt sắc bén của Thiên Sí Hổ, toàn thân là huyết cũng không buông tay.

Nghe thấy thanh âm của Tần Ấn, cuối cùng Tần Hạo Dương cũng phản ứng qua, khẽ cắn lưỡi, cố gắng để ình khôi phục thanh minh, hắn biết rõ hiện tại cho dù đem hết toàn lực cũng khó có thể đối phó Thiên Sí Hổ này, lưu ở nơi đây cũng là phí công, vì vậy hắn bi thống mà thu thi thể Tần Nguyệt Minh vào trữ vật giới chỉ, sau đó dưới chân đạp mạnh, tiếp tục bỏ chạy về phía trước.

Chứng kiến những Thiên Sí Hổ kia còn đuổi theo Tần Hạo Dương, thần sắc Tần Ấn kiên định rống lớn nói:

- Toàn bộ phục dụng Phệ Huyết đan! Vô luận như thế nào cũng không thể để cho đại thiếu gia có việc!

Vừa dứt lời, chính hắn lập tức từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một khỏa đan dược màu đỏ như máu, sau đó không chút do dự nuốt xuống.

Nghe được Tần Ấn mệnh lệnh, người của Càn Kinh Tần gia cũng không khỏi có chút thay đổi sắc mặt, nhưng rất nhanh đều cắn răng một cái, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra đan dược huyết hồng kia, nuốt vào trong bụng.

- Ấn thúc!

Chứng kiến các tộc nhân cũng đều phục dụng Phệ Huyết đan này, Tần Hạo Dương không khỏi lần nữa phát ra tiếng hô thống khổ, trong nội tâm giống như bị xé nứt .

- Đại thiếu gia, nhanh đi đi! Không thể cho chúng ta đều uổng mạng!

Sắc mặt Tần Ấn dữ tợn hét lớn, lúc này tựa hồ hắn đang thừa nhận lấy thống khổ thật lớn.

- Phệ Huyết đan? Loại đan dược này có thể cho người thiêu đốt huyết dịch toàn thân, bộc phát tiềm lực toàn thân?

Tần Phàm nghe thấy loại đan dược này, trong lòng cũng không khỏi rùng mình, đồng thời đối với những người điên cuồng vì chủ nghĩa gia tộc kia mà cảm thấy rung động.

Vì Tần Hạo Dương, bọn hắn vậy mà chịu thừa nhận thống khổ không thuộc về mình này, thiêu đốt huyết dịch đổi lấy lực lượng!

Tần Phàm đối với chỗ thiếu hụt của Phệ Huyết đan này cũng thập phần tinh tường, Phệ Huyết đan này hoàn toàn chính xác có thể tạm thời đổi lấy thực lực vượt quá bản thân, nhưng khủng bố chỗ ở chỗ không chỉ phải thừa nhận thống khổ thật lớn, hơn nữa một khi thiêu khô huyết dịch, như vậy những người này đều sẽ tùy theo hóa thành tro tàn!

Lúc này, sau khi mọi người Càn Kinh Tần gia nuốt vào đan dược huyết hồng kia, lập tức bên ngoài thân tất cả đều nổi lên một tầng hỏa diễm màu đỏ quỷ dị, rõ ràng là do thiêu đốt máu tươi toàn thân phát ra!

Mà ngay sau đó, thất khiếu của những người này đều chảy xuống huyết thủy màu đen, bộ dáng trở nên cực kỳ khủng bố!

Nhưng tùy theo, khí thế của bọn hắn cũng lập tức tăng cường rất nhiều, những Tiên Thiên Võ sư kia thậm chí vào lúc này đã có được tiếp cận Linh Vũ sư!

Tần Ấn kia vào lúc này tăng lên tới Linh Vũ sư đỉnh phong!

Sau khi thực lực của Tần Ấn này tăng lên, lập tức liền tay cầm trường thương đánh tới Thiên Sí Hổ đuổi theo Tần Hạo Dương kia, khí lực vô cùng cường hoành kia bộc phát, ngay cả Thiên Sí Hổ cũng không dám trực tiếp chống lại mũi nhọn của hắn!

Hơn nữa càng đáng sợ chính là, sau khi Tần Ấn này phục dụng Phệ Huyết đan, tựa hồ lực lượng cũng tăng cường rất nhiều, một cái nhảy lên vậy mà có thể đạt tới cao hơn hai mươi thước, thậm chí có thể trực tiếp công kích được Thiên Sí Hổ!

Mà những người khác cũng nhao nhao sử dụng lực lượng toàn thân cuốn lấy Thiên Sí Hổ, coi như là hi sinh tánh mạng cũng không cho chúng nó đuổi theo Tần Hạo Dương.

Trông thấy các tộc nhân đã phục dụng Phệ Huyết đan, Tần Hạo Dương biết rõ đây hết thảy đã không cách nào vãn hồi, hắn cũng sử xuất tốc độ toàn thân bỏ chạy về phương hướng Càn Kinh.

- Nguyệt Minh, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ không quên giấc mộng của chúng ta, ta nhất định sẽ làm cho Càn Kinh Tần gia chúng ta trở thành gia tộc cường đại nhất Đại Càn quốc, thậm chí toàn bộ Vũ Thiên đại lục! Ta nhất định sẽ sáng tạo ra Càn Kinh Tần gia càng thêm huy hoàng hơn tổ tiên!

Một đường chạy trốn, nhớ tới lúc trước cùng Tần Nguyệt Minh quy hoạch tương lai, khóe mắt của Tần Hạo Dương cũng có một ít ướt át.

Hắn có đại nghị lực, đại tiềm lực, dã tâm lớn!

- Vô luận là ai cản ở trước mặt của chúng ta, ta đều san bằng hắn! Ta nhất định sẽ không bỏ qua Nam Phong Tần gia! Đại Càn quốc chỉ có thể có Càn Kinh Tần gia chúng ta là Chân Vũ thế gia thượng phẩm!

Trong nội tâm Tần Hạo Dương gào thét, đồng thời trong lòng của hắn cũng chầm chậm bình tĩnh lại.

- Những Thiên Sí Hổ này không có khả năng đột nhiên xuất hiện ở chỗ này, trừ khi là có người cố ý! Chẳng lẽ là cùng Nam Phong Tần gia kia có quan hệ? Tần Phàm! Nhất định là ngươi!

Tần Hạo Dương cắn chặc hàm răng, hắn tầng tầng phân tích, sau đó tập trung tại trên người Tần Phàm, thiếu niên lần lượt làm cho người bất ngờ kia, trực giác của hắn cảm thấy Thiên Sí Hổ hổ tập kích Càn Kinh Tần gia bọn hắn, nhất định là cùng hắn có quan hệ!

Nhưng đồng thời nghĩ đến khả năng này, trong nội tâm Tần Hạo Dương lại không khỏi chấn động, kỳ thật hắn không muốn tin tưởng đây là sự thật, nếu như Thiên Sí Hổ thật là do Tần Phàm khống chế, vậy thực lực của Tần Phàm này đã đến một tình trạng khủng bố như thế nào!

Ở năm trước, thời điểm Tần Phàm lấy được Triêu Thánh đệ nhất, vốn hắn còn cảm thấy kia chỉ là may mắn, hắn cho rằng nếu như chính diện đánh nhau, mình chưa chắc sẽ thua, nhưng hôm nay Tần Phàm lại xa xa đi ở trước mặt của hắn!

- Tần Phàm này nhất định không thể lưu! Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết chết hắn!

Trong nội tâm Tần Hạo Dương đại hận, hắn hận, hắn hận Tần Phàm cực kỳ!

Lúc này đến Nam Phong Tần gia, hắn không chỉ lấy không được Băng Linh Đan, còn tổn thất nhiều tinh anh gia tộc như vậy, thậm chí Tần Nguyệt Minh có tiền đồ rất tốt cũng chết ở đây, trong lòng hắn, những chuyện này đều quy tội cho Tần Phàm! xem tại

Toàn bộ là bởi vì Tần Phàm gây ra! Bắt đầu từ hôm nay, Tần Phàm chính là địch nhân lớn nhất của hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK