Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Khụ khụ, ta chỉ biết một chút, so ra còn kém kiếm đạo chuyên tu của ngươi!

Tần Phàm có chút xấu hổ vuốt mũi nói.

Trên thực tế lần trước khi nghiên cứu Đại La Diệt Ma Kiếm hắn cũng cảm giác được mình có thiên phú trong sử kiếm, nhưng hắn biết mình không có tinh lực đi tu luyện nên không xâm nhập mà thôi.

- Nhìn ngươi cũng không giống như chỉ biết một chút!

Mộ Thanh Thanh chợt phát hiện mình có chút ê ẩm, cho tới nay nàng đều là người ngạo khí quật cường, nhưng hiện tại nàng phát hiện chênh lệch giữa nàng cùng Tần Phàm đã lớn tới mức độ này, điều này làm trong lòng nàng có chút khó chịu.

Nhưng vì sao ta lại thích so sánh cùng hắn đây?

Trong lòng nàng từng tự hỏi mình nhưng không có được đáp án.

- Cửa đi thông chiến trường thứ năm đã mở, chúng ta đi thôi, tiến vào trước năm trăm danh!

Đúng lúc này, Tần Phàm cũng không biết rõ nỗi lòng của Mộ Thanh Thanh, hắn nhìn thấy cửa truyền tống phát sáng liền mỉm cười lên tiếng nhắc nhở.

Lúc này ở trên chiến trường thứ tư, Tần Phàm vừa nhìn liền phát hiện không còn tới năm mươi người, đại khái chỉ có khoảng bốn mươi lăm hoặc bốn mươi sáu.

Hắn đoán bởi vì khi cửa truyền tống được mở ra, còn có vài người trong lúc giao chiến phân ra kết quả, cho nên tạo thành tình huống như vậy. Nhưng bất kể như thế nào, hắn cùng Mộ Thanh Thanh xem như đã tiến vào trước năm trăm danh trong cuộc chiến thiên tài lần này.

- Đi thôi!

Nghe được lời nói của Tần Phàm, Mộ Thanh Thanh đem nỗi lòng phức tạp áp xuống, phảng phất như đang muốn trốn tránh lạnh lùng thốt lên hai chữ, cũng không tiếp tục nhìn Tần Phàm mà trực tiếp lao vào trong cửa truyền tống.

Nhìn thấy thái độ lãnh đạm của Mộ Thanh Thanh, Tần Phàm chợt ngây ra, nhưng hắn biết tính khí Mộ Thanh Thanh vốn thật lạnh lùng, cho nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ cười khổ lắc đầu theo sát sau lưng.

- Năm trăm danh, không biết hiện tại Huyên Nhi ra sao?

Khi tiến vào cửa truyền tống, Tần Phàm chợt nhớ tới Kỷ Huyên Nhi, trong lòng hơi có chút lo lắng tình huống của nàng. Dù sao càng đi sâu vào bên trong, gặp phải đối thủ sẽ càng mạnh, với thực lực mới đột phá ngũ kiếp bán thần của Kỷ Huyên Nhi đến cửa ải này cũng đã là cực hạn.

- Hi vọng nàng đừng quá cậy mạnh đi!

Hắn hiểu rất rõ tính cách quật cường của nàng, mơ hồ có thêm vài phần lo lắng.

Trong lòng dâng lên đủ loại ý tưởng, hào quang chậm rãi lóe ra, thân ảnh của hắn rất nhanh biến mất trong cửa truyền tống.

Ước chừng một khắc sau, hắn xuất hiện trong chiến trường mới.

Đây là chiến trường thứ năm.

- Lần này không biết lại đào thải bao nhiêu người…

Ánh mắt Tần Phàm đánh giá nhanh chiến trường, sau đó phát hiện chiến trường này lớn hơn chiến trường thứ tư một ít. Hắn phỏng chừng đây là vì lo lắng lực lượng của những người dự thi càng vào vòng trong càng mạnh mẽ, lực công kích quá lớn, sân bãi nếu quá nhỏ sẽ tạo thành hỗn loạn.

Mảnh đất hoang vắng, kéo dài khắp chiến trường, ngay trung ương cũng có một cánh cửa đi thông cửa tiếp theo.

Cánh cửa kia cũng tạm thời đóng kín.

- Hoan nghênh các vị đi vào chiến trường thứ năm, cuộc chiến này có khoảng bốn mươi bảy người dự thi, các ngươi tiến hành cuộc chiến từ năm trăm còn hai trăm năm mươi danh, cuối cùng còn dư lại hai mươi lăm người có thể tiến vào cửa tiếp theo, sau khi đào thải hai mươi hai người còn lại thì cửa đi thông chiến trường thứ sáu sẽ mở ra, chúc các vị may mắn!

Vào lúc đó thanh âm kia lại vang lên.

Thanh âm rơi xuống, ánh mắt Tần Phàm ngưng tụ lại.

- Cửa ải này chỉ đào thải hai mươi hai người? Xem ra bởi vì trong cuộc chiến vừa rồi nhân số bị đào thải vượt qua hạn định, hoặc số người dự thi cần phải là số nguyên, cho nên mới xuất hiện loại tình huống này. Nhưng có thể đi tới nơi đây cũng không phải là kẻ yếu. Tuy rằng nhân số đào thải ít, nhưng muốn qua được khó khăn chưa chắc đã dễ dàng! xem tại TruyenFull.vn

Trong lòng hắn thầm suy nghĩ.

Ánh mắt hắn nhìn khắp bốn phía quanh chiến trường, sau đó bắt đầu chứng kiến từng bóng người dần dần xuất hiện, có thể cảm giác được khí tức trên thân những người kia cũng không yếu.

Bắt đầu chiến đấu!

Lần này Tần Phàm trực tiếp chủ động phóng ra, bởi vì sau khi cầm lại Vương Trù Đao hắn có ý nghĩ phải quen thuộc lại một chút, cho nên ở cửa ải này vẫn cầm thái đao. Nhưng mặc dù cầm thái đao tạo hình kỳ lạ, nhưng phối hợp với khí thế bá đạo sắc bén, không có mấy người chủ động nghênh chiến với hắn, lại còn có người nhìn thấy hắn có ý tứ tránh né.

Dù sao có thể đi tới nơi đây, đều là người thực lực không kém, đồng thời cũng biết một ngũ kiếp bán thần vọt được tới cửa thứ năm không chỉ đơn giản nhờ vận khí, việc quỷ dị tất có vấn đề, cho nên trong lòng bọn họ đều có cố kỵ.

Chỉ có những người tuyệt đối tin tưởng vào thực lực chính mình mới có hứng thú đối với Tần Phàm.

Vì chiến trường thứ năm lớn hơn chiến trường thứ tư không ít, cho nên khi nhìn thấy những người dự thi từ xa xa tránh né, Tần Phàm chỉ bất đắc dĩ cười khổ, sau đó lại quyết tâm tìm kiếm đối thủ, đồng thời phân tích những tên cường giả trong chiến trường này.

Hắn cũng không phải là kẻ hiếu sát, dù sao hắn vẫn thật tự tin không có mấy người có thể đào thải hắn ở trong chiến trường này, vì thế hắn cũng không đuổi theo truy sát người khác, chỉ xem như ôm cây đợi thỏ.

- Đó là Hách Kiếm đến từ Kiếm Thần đảo?

Rất nhanh Tần Phàm nhìn thấy một thiên tài nổi danh trong chiến trường, người này đến từ Kiếm Thần đảo, là người dự thi mà hắn đã chú ý từ rất sớm.

Trong năm người cảm ngộ thời gian dài nhất trước dãy kiến trúc đàn, có một người chính là Hách Kiếm, ngoài ra còn Tần Phàm cùng tiểu Chiến, còn có hai người là Hư Thần đảo Bạch Trường Thiên cùng Đao Thần đảo Niếp Phương.

Ba người này nghe nói đều có khả năng tiến vào trong mười danh đứng đầu, mà trước khi tiến vào chiến trường, hắn từng lưu ý biết ba người này thật sự rất mạnh, thậm chí người bình thường căn bản không dám tới gần bọn họ.

Nhưng mặc dù đã phát hiện được Hách Kiếm tại nơi này nhưng Tần Phàm không hề có ý tứ muốn đi khiêu khích hắn. Người này cũng là cường giả, cho dù hắn có thể chiến thắng cũng xem như là thắng thảm, nếu không cần thiết hắn không muốn gặp phải đối thủ như vậy quá sớm.

- Còn có một cường giả!

Tiếp theo hắn phát hiện được thêm một người quen, người này mặc trang phục thêu ngọn lửa màu xanh, hắn suy đoán là người dự thi của Hỏa Đế đảo, người này cấp cho hắn cảm giác giống như ngọn lửa ẩn trong khối băng, thoạt nhìn không đốt người nhưng một khi đụng vào nhất định sẽ liệt diễm phần thân, chính là một trong hai cường giả điệu thấp mà hắn phát hiện được trước đó.

Chỉ là Tần Phàm cũng không biết tên của hắn.

- Phải đặc biệt chú ý hai người này!

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó ánh mắt hắn tiếp tục hướng xa xa nhìn lại, vốn ánh mắt của hắn đang thập phần hờ hững, nhưng khi nhìn thấy góc chiến trường cách mình xa nhất, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi.

Vào lúc này, ở góc chiến trường xa xa đối diện, một đạo hắc sắc thân ảnh yểu điệu đủ hấp dẫn ánh mắt hắn không thể di dời, đó không phải ai khác, chính là Kỷ Huyên Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK