Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt từng tiếng quát chói tai kia, sắc mặt Tần Phàm lại không thay đổi mà mở lời nói:

- Nếu như Hoàng gia các ngươi thật muốn chà đạp quy tắc của chính các ngươi, ta nghĩ khó làm kẻ dưới phục tùng.

Nói xong, hắn còn nhìn thoáng qua phương hướng ở cửa thành.

Bởi vì vừa rồi hắn cùng hai người Hoàng Lực Hoàng Hoán đối nghịch, vốn là hấp dẫn không ít người, bây giờ nhìn thấy Hoàng Động cũng đi vào, càng khiến cho vây xem mãnh liệt.

- Một nhị kiếp Bán Thần dĩ nhiên cũng dám khiêu chiến cùng gia tộc khống chế Hoàng Nham Thành Hoàng gia?

Lúc này không ít người nhìn xem bóng người trên bầu trời, đều không khỏi âm thầm nuốt một ngụm khí lạnh.

- Ha ha, bất quá hắn ngược lại là nói đúng, tuy Hoàng gia này là bá chủ Hoàng Nham Thành, nhưng mà không thể hoành hành ngang ngược khắp nơi Hoàng Nham Thành như vậy ah!

Mà cũng có người lớn gan nghị luận nói ra.

- Chớ có lên tiếng, ngươi muốn chết phải không? Đắc tội Hoàng gia ngươi có mấy cái mệnh có thể chết?

Lập tức có người ngăn trở người này.

- Hoàng gia thì như thế nào? Hoàng Nham Thành bá chủ thì như thế nào? Chẳng lẽ hắn còn có thể giết chết toàn bộ chúng ta hay sao? Bọn hắn đã chế định quy tắc, người một nhà lại không tuân thủ. Chúng ta cần gì phải tuân thủ?

Nhưng một gã ngũ kiếp Bán Thần khác lại còn nói thêm.

- Đúng vậy, Hoàng gia ngươi thế lực khổng lồ, nhưng mấy trăm vạn, hơn ngàn vạn người chúng ta còn không bằng một gia tộc ngươi sao?

Bởi vì Hoàng Nham Thành chỉ có một gia tộc khống chế, người Hoàng gia ở trong Hoàng Nham Thành có thể được xưng tụng bá vương. Lời nói của ngũ kiếp Bán Thần này rất nhanh đưa tới rất nhiều người cộng minh.

Đương nhiên, những người này chỉ là miệng nói cho hết tức, nhưng để cho bọn hắn chính diện cùng Hoàng gia đối nghịch là không thể nào.

Vào lúc đó Hoàng Động rõ ràng cũng đã nghe được một ít nghị luận phía dưới, sắc mặt không khỏi trở nên càng thêm âm trầm. Trên thực tế, những năm gần đây hắn cũng đã được nghe nói thủ hạ làm nhiều việc ác, chỉ có điều hắn thói quen bao che khuyết điểm mà thôi.

- Ngươi không cần nói xạo, ngươi phía trước đả thương Hoàng Quế, hiện tại lại đánh Hoàng Lực tới bất tỉnh nhân sự. Chứng cớ vô cùng xác thực, Thiếu chủ, chúng ta mau ra tay.

Mà Hoàng Hồng ở phía sau Hoàng Động thấy loại tình hình này, thì vội vàng mở miệng nói.

- Đợi một chút, tốt, ngươi đã cùng ta nói thành quy, hiện tại ngươi cùng ta trở về, đợi ta tra ra tình huống, nếu thật như lời ngươi nói tự nhiên sẽ cho ngươi ly khai. Bất quá nếu ngươi là nói dối, như vậy cũng đừng trách ta theo thành quy xử trí ngươi.

Bất quá vào lúc này, Hoàng Động lại nhìn xem Tần Phàm, trong miệng âm lãnh mở miệng nói.

- Theo ngươi trở về?

Tần Phàm đối với Hoàng Động nói vậy không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn, hắn không thể tưởng được Hoàng Động này nhìn như lỗ mãng nhưng cũng biết đùa bỡn thủ đoạn, nếu hắn thật tiến nhập Hoàng gia, đoán chừng mới thật là mặc người chém giết rồi.

- Nếu như ta không đi thì sao?

Lập tức khóe miệng hắn lạnh lùng nói ra.

- Ta sẽ khiến ngươi hối hận đi vào Hoàng Nham Thành.

Trên mặt Hoàng Động xuất hiện một tia trêu tức.

- Hối hận? Vốn vấn đề này ta muốn một lát mới trả lời ngươi đấy, bất quá hôm nay đã nhìn thấy Thiếu thành chủ, vậy không bằng tính cả vừa rồi cùng một chỗ trả lời ngươi là tốt rồi.

Lúc này Tần Phàm lơ lửng ở phía trên giữa không trung, bình tĩnh mà nhìn xem Hoàng Động nói ra:

- Ta cho tới bây giờ sẽ không hối hận.

- Tốt, tốt, tốt! Ngươi đủ liều lĩnh! Vậy để cho ta nhìn xem ngươi nhị kiếp Bán Thần này đến cùng có gì để ngươi kiêu ngạo như vậy!

Nghe được đối phương mang theo lời nói châm chọc, lúc này trong miệng Hoàng Động nói liên tục ba chữ tốt, đem Hoàng Lực trọng thương giao cho Hoàng Ngọc sau ở lưng, tiếp theo trong nháy mắt trực tiếp hướng về Tần Phàm bạo lướt mà đi.

Oanh! Oanh! Oanh!

Thân hình của hắn khẽ động, ẩn ẩn tầm đó chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh xẹt qua chân trời, Nguyên Giới chi lực bàng bạc kia xuyên thấu hư không, phát ra từng thanh âm oanh động bạo phá, làm cho Phong Vân mãnh liệt lăn mình.

Chỉ là vừa ra tay, liền nhìn ra được Hoàng Động này cùng những ngũ kiếp Bán Thần bình thường như Hoàng Quế Hoàng Lực chênh lệch rồi.

Dù là Tần Phàm, vào lúc đó đôi mắt cũng không khỏi có chút co rụt lại, trong nội tâm nhiều thêm vài phần cẩn thận. Hoàng Động này tuy cũng chỉ là ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh, nhưng chỉ sợ cũng giống như Mộ Thanh Thanh, đạt đến tình trạng đáng sợ có thể cùng lục kiếp Bán Thần bình thường chống lại.

Bồng!

Chỉ là tốc độ ánh sáng tầm đó, Hoàng Động kia liền xẹt qua một đoạn khoảng cách xuất hiện ở trước mặt Tần Phàm, áo bào trên người không gió tự bay, một cỗ Nguyên Giới công kích lăng lệ ác liệt liền từ trong tay áo hắn phát ra, giống như là một tòa núi cao, trực tiếp hướng về Tần Phàm trấn áp mà xuống.

Hô…

Tần Phàm vào lúc đó đối mặt công kích cường hoành cực tốc mà đến này, cũng không có đi đón đỡ, mà là dưới chân một điểm, thân thể hướng về sau trượt một khoảng cách, tránh được mũi nhọn công kích kia, dư uy chỉ có thể phá tan Nguyên Giới phòng ngự trên người hắn.

- Tốc độ phản ứng cũng không tệ lắm, bất quá không gì hơn cái này! Chết đi!

Hoàng Động kia một kích thất bại, lập tức hai con ngươi bắn ra một cỗ sát khí lăng lệ ác liệt, đạp mạnh hư không, lần nữa hướng về Tần Phàm mãnh liệt công tới.

Bởi vì hắn trước chiếm được tiên cơ, công kích như là nước sông cuồn cuộn liên tục không dứt, hơn nữa trong lòng có cách nghĩ Tần Phàm, chỉ là một mực tích súc lực lượng, không có cùng hắn chính diện giao phong. Bởi như vậy, một công một tránh trong nháy mắt liền giao thủ qua mười chiêu.

- Một nhị kiếp Bán Thần vậy mà có được thực lực như thế, có thể cùng Hoàng Động danh xưng đệ nhất thiên tài trẻ tuổi Hoàng Nham Thành sàn sàn như nhau?

Hư không tầm đó bị quyền phong của Hoàng Động kia oanh kích như là Lôi Động liên tiếp, thậm chí không gian cũng xuất hiện tầng tầng rung động, Phong Vân quanh mình không ngừng cuốn động, trên bầu trời một màn rộng lớn mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy, để cho mọi người phía dưới thấy được trợn mắt há hốc mồm.

Tuy công kích của Hoàng Động tấn mãnh, nhưng đều không có đánh trúng Tần Phàm, mà cái dư uy công kích kia tuy cũng có chỗ ảnh hướng Tần Phàm đến, nhưng căn bản công phá không được phòng ngự đối phương.

Đối với kết quả như vậy, Hoàng Động không khỏi có chút tức giận. Phải biết dù là ngũ kiếp Bán Thần, ở trong Nguyên Giới lĩnh vực của mình cũng đừng muốn né tránh tự nhiên như thế, tăng thêm dư uy quyền phong của mình kiềm chế, Bán Thần cảnh giới thấp hơn sớm đã chịu không được.

- Quyền Động Thương Khung!

Rốt cục, Hoàng Động vốn định dùng cảnh giới áp chế Tần Phàm liền thiếu kiên nhẫn, thân hình hơi chậm lại, trực tiếp thi triển Bán Thần kỹ. Vừa rồi cận thân công kích, phạm vi công kích có hạn, nhưng mà phạm vi công kích của Bán Thần kỹ lại khó có thể né tránh.

Bất quá, Tần Phàm một mực đợi đúng là giờ khắc này!

- Kỳ Lân Bào Hao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK