Mục lục
Đan Vũ Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà trong khi chúng tộc nhân đều đang sợ hãi thán phục vận khí Tần Phàm tốt thì thanh âm trọng tài lần nữa truyền khắp nơi trên võ đài.

- Các vị tộc nhân, bởi vì năm nay trong tranh tài niên trắc của Tần gia, tộc nhân đạt tới võ giả cấp tổng cộng có ba mươi sáu người, cho nên qua hai đợt tranh tài liền chỉ còn lại chín người, chỉ có thể phân thành bốn tổ, có một người có thể trực tiếp tiến vào vòng bán kết, kết quả qua rút thăm thì người đó là Tần Phàm!

Nghe tuyên bố này, một đám thiếu niên đối với Tần Phàm quả thực có thể dùng hâm mộ ghen ghét để hình dung!

Mà cái này cũng chưa tính thần là kỳ nhất, qua mấy cuộc tranh tài, rất nhanh đã đến vòng bán kết! Vốn lần này tộc nhân đối chiến với Tần Phàm đã là một Võ Giả thất cấp, lúc trước Tần Phàm xem qua hắn tranh tài, tốc độ cực nhanh, công kích hung mãnh, Tần Phàm âm thầm đoán chừng cái này có thể sẽ là một hồi khổ chiến thảm thiết hơn cả Tần Ti Ti!

Nhưng lúc Tần Phàm chuẩn bị đầy đủ muốn nghênh đón đối thủ thì trọng tài lại đột nhiên tuyên bố đối phương vì tranh tài bị thương quá nặng nên không cách nào tiếp tục tham gia tranh tài nữa!

Vì vậy, Tần Phàm có chút dở khóc dở cười đứng trên đài tỷ võ, trong lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm dĩ nhiên đã vô kinh vô hiểm mà tiến nhập vào trận chung kết niên trắc cấp võ đồ lần này...

- Chậc chậc, vậy khsi này, thật đúng là có chút nghịch thiên ah! Tần Phàm tiểu tử, ngươi dùng đan dược hối lộ trọng tài sao?

Trông thấy Tần Phàm dễ dàng tiến vào trận chung kết như vậy, Cổ Mặc không khỏi trêu đùa.

- Dùng thực lực của ta, cần gì dùng thủ đoạn bực này, cho dù thật, cũng nhất định vào được trận chung kết, hiện giờ chỉ thuận lợi chút thôi...

Tần Phàm cũng ra vẻ thoải mái nói, trong lòng của hắn đối với lần thuận lợi này cũng có chút không tưởng tượng nổi, vốn đang chuẩn bị không ít luyện dược, nhưng hiện giờ xem ra bớt được rất nhiều

- Thôi đi..., dùng thực lực ngươi bây giờ, nhiều nhất chỉ có thể đánh thắng võ giả ngũ lục cấp thôi, cô nàng gọi là Tần Ti Ti vừa rồi, nếu như chẳng phải nhanh nhận thua, ngươi tất nhiên không thắng được rồi!

Cổ Mặc khinh thường nói.

Dùng Võ Giả nhất cấp tiến vào trận chung kết tranh tài niên trắc, qua nhiều năm như vậy, cũng coi như là lần đầu tiên rồi! Vừa mới bắt đầu Tần Phàm nói muốn lấy được đệ nhất, mọi người đều cho rằng hắn chỉ nói chuyện hoang đường viển vông, hôm nay, rất nhanh Tần Phàm cách đệ nhất cũng chỉ còn một bước ngắn nữa thôi.

Cho dù thực sự thua ở chỗ này, cũng ít nhất là võ giả đệ nhị! Đây là vinh quang lớn lao ah! Có thể nào dễ dàng đạt được như vậy!

Ngay cả Cổ Mặc cũng cho rằng Tần Phàm đã hối lộ trọng tài, mà một đám thiếu niên phía dưới lại càng nhao nhao tỏ vẻ không phục, thậm chí có người lần nữa cho rằng Tần Phàm chỉ là "lừa gạt ... ", trong khoảng thời gian ngắn liền xôn xao.

Cuối cùng, Tam trưởng lão trong gia tộc một mực lấy nghiêm khắc để trứ danh đi ra quát bảo ngưng lại, mới trấn áp được những ngôn luận này.

Bất quá bản thân Tần Phàm đối với những ngôn luận này cũng không quan tâm lắm, thân chính không sợ bóng dáng nghiêng. Cũng như hắn nói với Cổ Mặc, cho dù không có vận khí như thế, nương theo kinh nghiệm đối chiến phong phú, trong số các tộc nhân cấp võ giả trong gia tộc cũng không có mấy người đối thủ của hắn, hơn nữa hắn còn có luyện dược thuật cao siêu mà tộc nhân khác không có!

Mà trong đám tộc nhân, hoài nghi chuyện này cũng chỉ có các thiếu niên ghen tị! Trải qua biểu hiện hôm nay của Tần Phàm, những tộc nhân thành thục đều lòng rõ như gương, tuy rằng không biết Tần Phàm được cơ duyên gì, nhưng đều biết rõ Tần Phàm hiện giờ đã khác trước kia rồi.

Vẻ mặt thản nhiên và thong dong, Tần Phàm đi xuống luận võ đài, tìm một một góc khuất, lặng yên chờ đợi trận tranh tài tiếp theo . Text được lấy tại Truyện FULL

Trận thứ hai vòng bán kết rất nhanh đã bắt đầu, trên đài tỷ võ hai bên phân biệt đứng một tộc nhân, trong đó có một đại hán cao lớn, thoạt nhìn thập phần trung hậu, gọi là Tần Khang, là Võ Giả thất cấp; mà một người khác trầm mặc ít nói, chính là Tần Ninh, chính là đệ nhị cao thủ theo sát Tần Tiến trong gia tộc theo lời mọi người, hôm nay đã là Võ Giả bát cấp.

Khi trọng tài tu yên bố bắt đầu, Tần Khang kia ngược lại hảo hảo khiêm nhượng một phen, làm đủ lễ nghi, nhưng Tần Ninh chỉ là mặt lạnh lấy, không nói một lời.

- Chậc chậc, Tần Ninh này đủ cuồng, vậy mà hoàn toàn không để Tần Khang vào mắt.

Dưới đài có người bình luận với Tần Ninh.

- Ha ha, người ta có vốn liếng để cuồng, Võ Giả bát cấp, trong gia tộc ngoại trừ Tần Tiến, một đời trẻ tuổi còn ai là đối thủ của hắn nữa?

Cũng có con người nói cho Tần Ninh.

- Tần Ninh này, trong một năm có một nửa thời gian không trong gia tộc, có người nói hắn trường kỳ lịch lãm rèn luyện trong Yêu Thú Hoang Nguyên, có tính cách như vậy cũng không kỳ quái.

Có tộc nhân nói.

- Ân, tuy rằng điên một chút, nhưng không thể không nói, thực lực của người này rất mạnh, Tần Phàm gặp phải hắn, xem như vận may chấm dứt! Tranh tài cấp võ giả năm này đã không có Tần Tiến, đệ nhất không phải là Tần Ninh thì không ai khác!

Các loại nghị luận nhao nhao, nhưng Tần Ninh lại mắt điếc tai ngơ, vẫn bộ dạng mặt không biểu tình, tựa hồ không có chuyện gì có thể đả động đến hắn vậy.

- Tần Ninh biểu đệ cẩn thận rồi, Sư Cuồng Kích!

Tần Khang thấy Tần Ninh không có một điểm đáp lại, cũng không có một tia tức giận, vẫn rất có kiên nhẫn phong độ nói một câu, lúc này mới sử xuất ra võ kỹ lợi hại nhất của mình, dẫn đầu công kích.

Tần Phàm biết rõ "Sư Cuồng Kích" này và "Lưu Vân Toa Nguyệt" mà Tần Ti Ti thi triển cũng đều là một trong Tam đại Địa giai võ kỹ của Tần gia, công kích chú ý mãnh liệt khí thế, có thể khiến võ khí toàn thân bạo phát trong nháy mắt, có thể hoàn toàn phát huy lực lượng bản thân !

Mà đối mặt với công kích của Tần Khang, Tần Ninh cũng chỉ trầm mặc mà đứng ở đó, cúi đầu, vẫn không nhúc nhích, nhưng lại như ngủ đông, độc xà ở ẩn, chờ đợi con mồi tới gần, mới có thể phát ra một kích.

Khi thân ảnh Tần Khang cách hắn chưa đầy năm mét, Tần Ninh lại bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng chợt lóe lên, thật giống như độc xà phun ra cái lưỡi rắn của nó vậy, thân hình lập tức lóe lên tàn ảnh, dùng tốc độ cực nhanh xông về phía Tần Khang đang đánh tới!

Khi hai người cách nhau chưa đầy nửa mét, hai người đồng thời ra quyền, võ khí sáng chói mãnh liệt mà ra! Nhưng nắm đấm của Tần Khang chỉ đánh vào không trung, nắm đấm của Tần Ninh lại y hệt tia chớp, đột nhiên đánh vào bụng Tần Khang!

Mặt Tần Khang ngay lập tức biến sắc, nhìn ra được hắn phi thường thống khổ! Tần Ninh một chút cũng không lưu tình, lập tức toàn lực đánh một kích, sử xuất ra một Địa giai võ kỹ khác của Tần gia, "Tảo Vân Thối", người như gió lốc xoay đá lên, võ khí bắn ra bốn phía nổ bung, Tần Khang bị nặng nề đá văng khỏi luận võ đài! Nháy mắt sau đó, thân thể của hắn rơi xuống bên ngoài tràng, ầm ầm ngã xuống đất, sinh tử không biết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK