Miêu Vong cứ như vậy lặng lẽ nằm trên giường, trong đầu thỉnh thoảng lại hiện ra những cảnh tượng kỳ quái mà lạ lẫm, trong đó, thứ khắc sâu trong trí nhớ của hắn nhất chính là một sinh vật khủng bố lớn cả ngàn mét, giống như rồng vậy, một đôi mắt giống như thần linh nhìn xuống. - Vong ca! - A Vong! Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh lo lắng của Miêu Xuyên và Miêu Đóa Nhi, nhất thời khiến Miêu Vong đang xuất thần dần trở nên thanh tỉnh lại, nhanh chóng chạy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.