Lưu Kiều nhìn Thường Thừa Viễn. Thường Thừa Viễn cười khổ một tiếng, nhìn ánh mắt chăm chú của hai người, bất đắc dĩ nói: - Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không rõ rốt cuộc hắn từ đâu tới đây! - Nếu như hắn là người của thế lực khác, như vậy thành phố Thiên Thủy của chúng ta chẳng phải là... Lưu Phong đưa ra lo lắng của mình. Sự lo lắng này của hắn không phải không có lý, nếu như vốn dĩ Vương Song thuộc về một thế lực khác, cố ý đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.