- Nữ nhi của ngươi được ta cứu về, hôm nay cũng cùng ta đến đây, nàng ở bên ngoài chờ, bởi vì thực lực của nàng bình thường thôi nên ta không dám đưa nàng vào! Vương Song thản nhiên nói. - Nàng còn sống, còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi... Hoàng Thiên Hằng lẩm bẩm một mình, dường như đã buông xuống được tảng đá lớn trên đầu, gương mặt lộ ra một chút ý cười. - Ngươi muốn ta làm gì? Nói xong, Hoàng Thiên Hằng ngẩng đầu nhìn Vương Song, bình tĩnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.