Đi tới đỉnh núi, đứng đối diện với người áo xám, lúc này Vương Song mới phát hiện, hóa ra đối phương lại là một người trẻ tuổi, mày kiếm mắt sáng, mặt như ngọc, khóe miệng mang theo nụ cười. Chỉ có điều, giọng nói của đối phương lại hết sức tang thương, bình thản. - Đao Thánh bất diệt, Mục Thiên Ca! Vương Song chậm rãi mở miệng nói. - Cái gì mà Đao Thánh bất diệt, còn không phải là bị người ta dùng một đòn đã tiêu diệt được hay sao, bây giờ ta cùng lắm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.