Vương Song mặt ủ mày ê nhìn bàn cờ trước mắt, lúc bình thường hắn rất ít chơi cờ, bây giờ bị Hình Ưng giết thảm như vậy, chỉ có thể nhở tiểu tài nữ Triệu Nhược Nam giúp đỡ thôi. - Pháo hai bình ba... Triệu Nhược Nam hé miệng cười, động tay vào bàn cờ, nhất thời, phe của Vương Song dường như sống lại vậy, có thêm một đường sống. - Ăn gian, ngươi như vậy là chơi xấu! Hình Ưng cười khổ một tiếng, nói xong lại tiếp tục đánh cờ, dường như quên hết mọi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.