- Bốp ~ Một tiếng, Vương Song trực tiếp đoạt lấy thức ăn, lạnh nhạt liếc mắt nhìn Hoàng Bối Bối, trong mắt hiện lên một tia cảnh cáo. Hoàng Bối Bối nháy mắt hiểu được ý tứ của Vương Song, một khi mình cho bọn họ ăn, sẽ làm cho bọn họ cho rằng đám người mình dễ nói chuyện, bọn họ vì sống sót sẽ nghĩ hết mọi cách khiến cho bọn họ mềm lòng, hiện giờ bọn họ còn có chuyện quan trọng hơn để làm, không thể để cho bọn họ ngăn cản bước chân của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.