Nghe vậy, Vương Song chỉ có thể hậm hực gật đầu, không dám nói lời nào. Nhưng hắn dường như đã nghĩ ra điều gì đó, nhỏ giọng nói với Tần Mẫn: - A Mẫn, hay là ngươi tới trang viên của ta nhé. Tần Mẫn nghe vậy, sửng sốt một chút, suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: - Bỏ đi, nơi đó nhiều người như vậy, ta ở nơi đó không thoải mái chút nào, ở chỗ này vẫn là thoải mái hơn. Vương Song cười khổ, không nói thêm gì nữa, trong tay xuất hiện một cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.