Vương Song biến sắc, gấp giọng hỏi. Trước đó hắn đã xem phim Sinh hóa nguy cơ rất nhiều lần, biết nếu như tùy ý uống nước lã sẽ rất dễ dàng bị lây bệnh, tuy nhiên đây không phải tình tiết trong phim ảnh nhưng hắn không thể không phòng.
- Yên tâm đi, chúng ta đều dùng nước trong bình, không dùng nước lọc, lò gas lò nơi này có thể dùng, ta nấu cho mọi người ít mì.
Trương Dao đứng ra, bời vì nấu cơm mà trán thấm đẫm mồ hôi hột, giải thích với mọi người.
Vương Song hơi nghi nhìn cơm tối trước mắt, không hiểu nhìn về phía Trương Dao, nhưng mà không đợi Trương Dao mở miệng, Lý Tân đã chủ động tiến lên giải thích.
- Tiểu Song, đồ ăn của chúng ta không thể cung ứng cho nhiều người như vậy, bởi vậy, nếu như muốn tiếp tục sinh tồn, chúng ta nhất định phải phân chia thực phẩm, ta nghĩa, tạm thời chia ra người chiến đấu và người không thể chiến đấu, đồ ăn của người chiến đấu có thể là một người mỗi ngày hai bát cháo, tam miếng Bánh mì, ba cái dăm bông, một hộp đồ hộp, cùng hai bát mì, những người không phải chiến đấu còn lại thì mỗi ngày chỉ có ba cái Bánh mì, một bátcháo, một cái dăm bông,
- Về phần nước, người chiến đấu mỗi ngày ba bình nước, không phải chiến đấu chỉ có một bình nước.
Lý Tân vừa nói một vừa nhìn biểu cảm của Vương Song, cho là hắn sẽ tức giận, trách mình máu lạnh vô tình, tự chủ trương, không nghĩ tới Vương Song chỉ nhướng mày, ánh mắt không ngừng biến hóa, dường như suy nghĩ làm như vậy có được hay không.
Lý Tân dường như nghĩ đến cái gì, nói với Vương Song:
- Tiểu Song, về phần ngươi, đồ ăn có thể tùy tiện ăn, dù sao ngươi là cường giả giỏi nhất trong chúng ta, ngươi liên quan đến sinh tử tồn vong của mọi người, cho nên, chế độ này ngươi có thể không cần chấp hành.
Vương Song tâm lý chấn động, mặc dù biết nói như vậy đặt ở trước thời Mạt Thế, chắc chắn sẽ bị vô số người đâm cột sống, nhưng ở thời mạt thế này, không chỉ có thể nói ra, cũng có thể quang minh chính đại làm được, những người khác mặc dù có chút bất mãn nhưng không ai dám nói ra.
Dần dần, một loại dã tâm mọc rể trong lòng Vương Song.
- Vương Song, như vậy không phải có chút quá bất công sao! Dù sao tất cả mọi người đều là bạn học!
Vương Song còn chưa mở lời, Lâm Tuyết Tình bên cạnh sắc mặt khó coi mở miệng nghi ngờ nói.
Nghe thấy lời này Vương Song trong nháy mắt bừng tỉnh ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, nhìn khuôn mặt vô cùng tinh xảo kia, trong lòng ra quyết định, âm thanh lạnh lùng nói:
- Công bằng, là ai cứu các ngươi từ trong đám Zombie kia ra, là ai dẫn các ngươi tới đây, là ai cho các ngươi ăn uống, để cho các ngươi tránh khỏi sự uy hiếp của Zombie Là ta, các ngươi từng người bị Zombie hù đến gần chết, trong các ngươi có ai tự sát một con Zombie à, không, hiện tại mọi người vừa ổn định lại, ngươi lại dám nói công bằng với ta sao.
- Được rồi, nói công bằng phải không, ngươi có thể không tiếp nhận chế độ này, như vậy thì ngươi tự tìm người có thể đối xử công bằng với ngươi đi!
Quay đầu nhìn những người khác, tiếp tục nói:
- Câu nói này cũng hữu hiệu với các ngươi, nếu như không chấp nhận được, như vậy có thể trực tiếp rời đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản!
Nói xong lời cuối cùng, Vương Song trực tiếp cầm lấy một bát mỳ trứng gà có thịt hộp cùng dăm bông mở miệng gặm lấy gặm để. Lý Tân, Chương Nghiệp, Vương Hổ liếc Lâm Tuyết Tình, lắc đầu, cầm lấy một phần thuộc về bữa tối của mình, bắt đầu ăn ngồm ngoàm.
Bị một câu của Vương Song hù dọa mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, coi như không nhìn thấy cầm lấy bữa tối của mình yên lặng bắt đầu ăn. Bọn họ đều không ngốc, đi theo Vương Song có ăn có uống, nguy hiểm cũng được đám người Vương Song giải quyết, đồng thời bọn họ còn là bạn học, có phần tình nghĩa này Vương Song cũng sẽ không quá bạc đãi người của mình. Bởi vậy, đối với Vương Song, bọn hắn đều lựa chọn làm như không nghe thấy.
Lâm Tuyết Tình đau thương nhìn mọi người, nàng đang giúp các nàng nói chuyện, vậy mà không ai mở miệng giúp đỡ mình, điều này khiến một Thiên Chi Kiều Nữ như nàng cảm nhận được sự đả kích thật sâu.
- Tuyết Tình, cam chịu số phận đi! Hiện tại chúng ta đều phải dựa vào Vương Song mới có thể sinh tồn được, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nhịn một chút đi, hi vọng phụ thân ta không có việc gì, có lẽ hắn sẽ phái người tới cứu chúng ta!
Trương Dao bưng một tô mì đi đến bên cạnh Lâm Tuyết Tình đưa mì cho nàng, có chút bất đắc dĩ nói.
- Dao Dao, ta sai rồi sao?
Lâm Tuyết Tình nhận lấy mì, có chút mờ mịt hỏi.
- Ngươi không sai, thế đạo này sai!
...
Cơm nước xong xuôi, Vương Song triệu tập mọi người bắt đầu thương lượng kế hoạch sau này.
- Tiểu Song, ta cho rằng hiện tại chúng ta có ba Tiến Hóa Giả, nếu như tự vệ chắc đủ rồi, nhưng ta cảm thấy chúng ta phải không ngừng chiến đấu với Zombie mới có thể tiến hóa năng lực của mình!
Lý Tân là người đầu tiên mở miệng, nói ra ý kiến của mình.
- Tại sao, bây giờ chúng ta ở chỗ này chờ đợi cứu viện của chính phủ không được sao, nơi này không có Zombies, có đồ ăn cũng có nước, tin tưởng kiên trì một khoảng thời gian có thể đợi được quân đội cứu viện.
Có người phản bác.