Meow Meow nằm trong ngực Lý Thiên Mệnh tỉnh lại, trừng mắt nói: - Làm vậy sẽ thao tác khó khăn hơn, ngươi có chắc không? Lý Thiên Mệnh nói: - Thử một lần, thật sự đánh không lại thì bỏ chạy, dù sao bọn họ không đuổi ngươi kịp. Meow Meow ngẩn ngơ: - Meo? Vì sao mỗi lần đều là ngươi làm màu xong tới ta cắt đuôi? Lý Thiên Mệnh cười an ủi: - Người tài thì vất vả nhiều, huynh đệ. - Méo, đồ khốn này! Meow Meow liên tục rủa thầm chủ nhân vô lương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.