Vệ Lăng Huyên nhủ thầm: - Mau tiêu đời đi! Nàng vừa lẩm bẩm vừa nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm. Mọi người đều đang nhìn hắn, khi nửa khắc đồng hồ trôi qua thì nhiều người biết ý nghĩa điều này là gì. Bọn họ cảm khái nếu không phải Lý Thiên Mệnh bị khùng thì hôm nay Vệ Lăng Huyên khó thoát kiếp. Thời gian lại trôi qua, mỗi giây tiếp theo đều là giày vò với Vệ Lăng Huyên, với tất cả mọi người. Chỉ có Khương Phi Linh là hy vọng trong mắt càng lúc càng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.