Trước mắt Lý Thiên Mệnh chỉ còn lại Vệ Thiên Hùng và Vệ Tử Côn, hiển nhiên trong lòng bọn họ hơi khó chịu. Hai người chỉ có thể cắn răng, xoay người rời đi, hoàn toàn nhận thua. Mộ Dương lắc đầu, nói: - Ta đã sớm nói với ngươi rồi, sư tôn chỉ nói năng chua ngoa, hai mươi năm, sư tôn vừa tức vừa hận, nhưng ngươi không biết sư tôn từng yêu thương Tịnh Nhi nhiều thế nào. Lý Thiên Mệnh không phủ nhận điều đó, hắn cảm nhận được lão nhân này tuy luôn miệng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.