Lý Thiên Mệnh ngồi xếp bằng trên Thái Bạch Côn Bằng, nhìn chân trời vô tận phía xa, biểu tình của hắn nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc. Nói thật là đoạn thời gian này con đường phía trước của hắn rộng thênh thang. Rộng tới mức nào? Ví dụ như giữa hắn và đệ tử Thái Nhất có chênh lệch to lớn, nhưng khi hắn đột phá đến Quy Nhất cảnh thì đã nhìn thấy bóng lưng của đám người này. Lý Thiên Mệnh cảm nhận được thể chất và mọi thứ của mình đủ để cung cấp năng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.