Biển cả đã dần bình ổn, nhưng các trưởng bối vẫn đang bận rộn. - Thiên Mệnh, làm giỏi lắm! Tiểu tử nhà ngươi công đức vô lượng, sau khi dân chúng Thương Hải quốc trở về phỏng chừng sẽ thờ ngươi! Lý Thiên Mệnh đột nhiên bị vỗ sau gáy, nhìn lại thì thấy Lý Vô Địch, mắt y sáng lấp lánh nhìn hắn, không nhịn được cười. Lý Thiên Mệnh cũng cười: - Nghĩa phụ. Lý Vô Địch cười to bảo: - Thật sự làm lão tử hãnh diện, nếu lần này không mang ngươi đến thì ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.