Khi Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, ánh nhìn ngẩn ngơ của toàn trường đều tập trung vào người hắn. Không nói đến Vệ Quốc Hào, Vệ Lăng Huyên. Bao gồm Mộ Dương, Vệ Thiên Thương đều mắt tròn mắt dẹt. Vệ Lăng Huyên nghiến răng, mắt đỏ ngầu: - Đó là một con mèo? Mèo con dễ cưng? Đáng yêu như thế mà sao đánh giỏi vậy? Muốn bắt cóc luôn quá! Nhưng nàng không dám nói ra khỏi miệng, chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ ghen ghét trừng Lý Thiên Mệnh. Ghen tị! Siêu ghen tị!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.