Một lúc sau. Núi hoang. Trong thế giới đỏ thẫm. Trong lùm cây ở chân núi, nhiều người tụ tập, vẻ mặt sốt ruột, sắc mặt có chút khó coi. - Ở đây! Sắc mặt Vân Phi Nghiêu và Vân Viễn Phong âm trầm lạnh lẽo xông tới. - Tránh ra hết! Giọng Vân Viễn Phong khàn khàn hỏi: - Có chuyện gì? Trăn Trăn bị trọng thương hay sao? Bảy, tám người lập tức tản ra, nhường đường cho hai người. Vân Phi Nghiêu và Vân Viễn Phong giật mình trông thấy một người nằm dưới đất, áo đắp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.