Mục lục
Yêu Giả Vi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tu La Chí Cao Thần truyền âm, Hoàn Nhan Nhược Thủy không nói lại với bất cứ ai. Sau khi trở về Hoàn Nhan Nhược Thủy nói với Hoàn Nhan Liệt, không có yêu cầu khó khăn gì trừ trước tiên đính hôn, ba năm sau thành hôn, nếu không thì dù hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc có gả sang cũng là người chết.

Chiêu này hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc từng dùng trong lễ đính hôn với Long Kỵ công tử. Lần trước Long Kỵ công tử dứt khoát đồng ý, tuy Long Ngọc do dự nhưng khi Hoàn Nhan Nhược Thủy xuất hiện, kiên quyết giữ yêu cầu này, bảo đảm sau ba năm cam tâm làm hiền thê lương mẫu thì gã mềm lòng. Ba năm qua rất nhanh, đối với võ giả có sịnh mệnh dài dặc như bọn họ thì chỉ trong chớp mắt.

Lại đính hôn, tuy đám người Long Lạc không hiểu Hoàn Nhan Nhược Thủy làm như vậy có ẩn ý gì nhưng nguy cơ tạm gác lại, bọn họ không hỏi sâu thêm. Đương nhiên chủ yếu là vì có muốn lo cũng không được.

Đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê rất tức giận, nhưng Chí Cao Thần nhà bọn họ không thèm gặp họ. Dù đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê có quỳ chết dưới cung điện Chí Cao Thần cũng không ai quan tâm, bọn họ không phải loại hỗn độn chi thể như Long Kỵ công tử.

Trước khi Long Kỵ công tử xuất thế, không phải đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê không muốn chiếm hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Tiếc rằng trí tuệ như yêu nghiệt của Hoàn Nhan Nhược Thủy làm đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê thấy xấu hổ, mặc cảm không sánh bằng, tự giác không xứng với hai tỷ muội nên không cưỡng cầu. Giờ phút này, Long gia bá đạo nêu hôn sự, đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê thầm hối hận, sớm biết như vậy bọn họ đã bắt chước như Long gia.

Long Ngọc thỏa mãn trở về, thầm đếm ngày, chờ ba năm sau ôm hai thân thể hoàn mỹ động phòng, hàng đêm sênh ca, đó sẽ là cuộc đời thỏa thích biết bao.

Sau khi trở về Long Lạc có báo cáo vụ việc với Long Ngạo Chí Cao Thần, điều này khiến tâm tình của gã tốt hơn nhiều, ít nhất làm cho Thanh gia, Luyến gia bị mất mặt. Nếu Tiêu Lãng núp ở chốn nào đó chắc chắn trong vòng ba năm tin tức sẽ đến bên tia hắn, khi đó có thể buộc hắn chui ra.

Nghĩ đến đây, lòng Long Ngạo Chí Cao Thần máy động, nói với Long Lạc quỳ dưới đất:

- Chúng ta có gian tế trong tộc Tử Mị Đằng không?

Long Lạc mờ mịt nghĩ, gật đầu, nói:

- Có một ít nhưng đẳng cấp không quá cao, là yêu tộc bình thường.

Long Ngạo Chí Cao Thần nhướng mày nói:

- Cho những gian tế này nhiều Tử Thánh Thạch, báu vật vào, để bọn họ thu mua thêm nhiều gian tế. Hành động ẩn khuất chút. Khiến các gian tế lẻn vào Tử Mị Hoàng thành, luôn chú ý xung quanh Tử Đế cung.

Long Lạc hỏi lại:

- Chú ý Long Lạc? Người nói là Tiêu Lãng sẽ đi Tử Đế cung?

Sau đó Long Lạc giơ ngón tay cái lên nói:

- Lão tổ tông ra chiêu này quá diệu. Sẽ có lúc Tiêu Lãng đi thăm tộc nhân, thân nhân của hắn. Trên người Tiêu Lãng không có yêu khí, dù có ẩn núp thế nào thì cũng sẽ bị phát hiện.

Bốp!

Một bàn tay quét qua, Long Lạc mới mọc răng không lâu lại bay ra ngoài.

Long Ngạo Chí Cao Thần trừng Long Lạc, tức giận quát:

- Đồ ngu, đầu nhà ngươi mọc ở mông sao? Nếu Tiêu Lãng muốn đi Tử Đế cung thì Tử Mị Hoàng không biết tự đón hắn đi? Nếu dễ bị phát hiện như vậy thì Tiêu Lãng sớm bị giết rồi. Khiến những gian tế chú ý tộc nhân, thân nhân của Tiêu Lãng. Nhiều người như vậy không thể luôn ở trong Tử Đế cung được, khi nào chúng đi ra thì kêu những yêu tộc lập tức báo tin.

- A!

Long Lạc lau máu nơi khóe miệng, vẻ mặt kinh ngạc, nghi hoặc hỏi:

- Bắt tộc nhân của Tiêu Lãng? Nếu truyền tin này ra thì sẽ ảnh hưởng lớn đến uy danh của lão tổ tông.

Bốp!

Lại một cái tát, Long Lạc tiếp tục lăng ra ngoài. Long Ngạo Chí Cao Thần đau đớn nhắm mắt lại. Tiêu Lãng giết bốn Thiên Tôn của Long gia, mỗi một người đều dùng tốt hơn con heo này. Giờ phút này, Long Ngạo Chí Cao Thần nghĩ rằng vì sao Tiêu Lãng không giết gã luôn cho rồi.

Long Ngạo Chí Cao Thần lạnh lùng liếc Long Lạc, quát to:

- Ngươi không khiến biết gian tế của Thanh gia, Luyến gia liên lạc với tộc Ảnh Tử, ẩn núp trong Yêu Vực luôn chờ lệnh. Chỉ cần bắt bất cứ thân nhân nào của Tiêu Lãng khiến bọn họ tự ẩn núp đi, đừng làm gì hết, chỉ cần tung tin ra dụ Tiêu Lãng ló đầu là được. Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể để người của chúng ta làm, biết chưa?

Long Ngạo Chí Cao Thần giải thích rõ ràng như vậy nếu Long Lạc còn chưa hiểu thì gã thật đúng là con heo.

Long Lạc vội gật đầu, bay xuống sắp xếp. Tộc Ảnh Tử là thích khách tốt nhất trong thế giới này. Bọn họ ra vào vô hình, tộc Ảnh Tử cao cấp nhất siêu đến nỗi đỉnh Thiên Tôn cũng không thể dò xét ra thân hình của họ, cực kỳ khủng bố.

Chờ Long Lạc bay xuống sắp đặt, mắt Long Ngạo Chí Cao Thần biến âm trầm.

Long Ngạo Chí Cao Thần giận dữ rống to:

- Tiêu Lãng, nếu làm như vậy vẫn không thể dụ ngươi ra thì ba năm sau, ta chỉ có thể đi tìm Bách Hoa Tiên Tử. Khi đó ta không tiếc trả giá khiến nàng sử dụng chí bảo tìm ra ngươi. Mặc kệ thế nào, ngươi phải chết, nếu ngươi không chết thì... Ta không mặt mũi nào gặp người.

* * *

Tiêu Lãng không biết Long Ngạo Chí Cao Thần cố chấp đến thế, qua năm năm vẫn đang tìm hắn. Tiêu Lãng tập trung luyện hóa hỗn độn chi khí. Tiêu Dao Vương thả Tiêu Lãng ra khỏi Khốn Linh Bình đã qua hai năm. Trong hai năm này Tiêu Lãng luyện hóa mấy dặm hỗn độn chi khí, không gian hắn ở đã biến thành quảng trường ngầm.

Năng lượng trên người Tiêu Lãng mạnh gấp ba, năng lượng tinh vực trong huyệt đạo biến lớn rất nhiều. Trong huyệt đạo của Tiêu Lãng vốn rậm rạp tinh vực như hạt mè giờ lớn cỡ hạt đậu nành, năng lượng sôi sùng sục bên trong.

Nhưng mà...

Trong hai năm, Tình Đạo của Tiêu Lãng không cảm ngộ được gì, vẫn còn kẹt ở đjê bát cảnh, cách bốn cảnh nữa mới đến chung cực thiên đạo. Càng về sau thì càng khó cảm ngộ, hai năm vẫn không cảm ngộ được chút gì thì cũng bình thường.

Không cần cảm ngộ Đại Đạo Thụ đồ, bởi vì Nhân Thể Kinh Mạch Đồ của Tiêu Lãng đã biến thành Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ, nên hắn mới luyện hóa năng lượng nhanh như vậy. Trong hai năm, Tiêu Lãng trừ cảm ngộ Tình Đạo ra tập trung cảm ngộ Thế Giới Diễn Hóa Đồ, còn nghĩ cách làm sao dung hợp năng lượng với lôi điện cùng công kích.

Nhưng hai năm rồi mà Tiêu Lãng không thu hoạch được gì, lôi điện là 47, năng lượng là năng lượng, dù phóng thích chung vẫn vô dụng, không thể hoàn toàn dung hợp khiến uy lực tăng lên.

Tiêu Lãng thầm nghĩ:

- Còn ba năm. Dường như tính tình của Tiêu Dao Vương không tốt, nếu không như hắn mong muốn chắc sẽ bị giết. Chí Cao Thần vui buồn thất thường, Tiêu Dao Vương không có người yêu, thân nhân, tính cách rất biến thái.

Tiêu Lãng đánh rùng mình, lại tiến vào trạng thái hồn du, ngoan ngoãn cảm ngộ Thế Giới Diễn Hóa Đồ, dung hợp lôi điện và năng lượng. Tiêu Lãng đã từ bỏ Tình Đạo, tàn hồn Bệ Ngạn thú định ra mười năm không còn bao nhiêu. Dù Tiêu Dao Vương không giết Tiêu Lãng thì đoàn năng lượng trong linh hồn của hắn sẽ giết hắn.

Thế Giới Diễn Hóa Đồ trong óc Tiêu Lãng tự động mở ra, hỗn độn. Một tia chớp xẹt qua, hỗn độn sơ khai, thiên địa thành hình, thiên địa chậm rãi khuếch trương, vô số tiểu tinh vực diễn hóa. Lôi điện liên tục đánh xuống, những vực diện bắt đầu biến to, diễn hóa ra sinh linh, thế giới tiếp tục biến lớn rồi thành hình, thiên địa phồn hoa.

- Lôi điện đại biểu hủy diệt và tân sinh? Thế giới này là do lôi điện sáng tạo? Lôi điện đến từ đâu? Không lẽ sinh ra trong Hỗn Độn Hải Dương? Hỗn Độn Hải Dương dựng dụng tất cả, dựng dục nguyên thế giới, nhưng Hỗn Độn Hải Dương đến từ đâu? Hỗn Độn Hải Dương liên tục phóng ra linh khí, nhiều năm qua tại sao Hỗn Độn Hải Dương không biết mất? Năng lượng vĩnh hằng, có năng lượng phóng ra thì dĩ nhiên có sổ sung vào, nếu không thì Hỗn Độn Hải Dương đã sớm biến mất. Thế thì... Hỗn Độn Hải Dương dựa vào cái gì bổ sung năng lượng?

Thần thức của Tiêu Lãng tỏa định Thế Giới Diễn Hóa Đồ, trong óc suy nghĩ lung tung. Tiêu Lãng bỗng cảm thấy dường như đã bắt được mấy điểm rất mấu chốt, chỉ cần hắn nghĩ thông một vài vấn đề thì có lẽ Thế Giới Diễn Hóa Đồ sẽ bị hắn phá giải.

Thế Giới Diễn Hóa Đồ nói lên thế giới này cũng ẩn chứa thế giới chí lý. Linh hồn của Tiêu Lãng đang run rẩy, nếu hắn thật sự tham ngộ được Thế Giới Diễn Hóa Đồ thì có lẽ thực lực của hắn sẽ cực kỳ khủng bố.

Cái gì là thiên đạo? Đó là chí lý trong thiên địa, hiểu chí lý thiên địa thì chẳng phải là cảm ngộ hết thiên đạo rồi sao? Thiên địa thân cận ngươi, hoàn toàn công nhận ngươi thì sẽ có thể điều động lực lượng thiên địa cho mình dùng.

Két!

Giờ phút này, Tiêu Lãng cảm giác thiên địa mở ra cánh cửa sổ cho hắn. Có lẽ Tiêu Lãng có thể nhìn thấu thế giới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK