Mục lục
Yêu Giả Vi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Lãng quen thuộc đi vào cấm địa cổ thần, lần này có ưu đãi, một luồng sáng trắng bao phủ hắn rồi thân thể trực tiếp truyền tống đi Thiên Vũ điện. Trong Thiên Vũ điện có vẻ không khí rầm rộ, năm tàn hồn Đại Thần nghênh tiếp Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng khom người hành lễ:

- Tham kiến năm vị đại nhân!

Tiêu Lãng không quỳ xuống. Năm Đại Thần không để ý, mắt lóe lên ánh sáng bắn honwgs Tiêu Lãng. Lúc này trong người Tiêu Lãng phản ứng tự nhiên, hơi thở linh hồn bao phủ ngăn cản năm Đại Thần điều tra.

Nữ nhân quyến rũ tận xương nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, khẽ thở dài:

- Quả nhiên linh hồn đạt tới cảnh giới kim châu linh hồn, tiểu tử này thật là quái thai!

- Bình thường tu luyện đến Đại Thần cảnh còn cần tu luyện mấy trăm năm, hoặc có cơ duyên lớn mới linh hồn hóa thành kim châu đi? Tiểu tử này... Chúng ta không thể tra xét tình huống của hắn được.

Linh hồn của Tiêu Lãng tự nhiên dựng phòng hộ thành công ngăn cản bốn tàn hồn Đại Thần tra xét nhưng không thể ngăn Thiên Vũ Đại Thần. Bởi vì Thiên Vũ Đại Thần sớm động tay chân trong lệnh bài, Tiêu Lãng luyện hóa lệnh bài rồi nên gã có thể thông qua lệnh bài tra xét tình huống trong người hắn.

Chính vì như thế...

Mới làm Thiên Vũ Đại Thần giật mình không gì sánh kịp.

Thiên Vũ Đại Thần nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, khó tin truyền âm:

- Tiểu tử, tại sao trong huyệt đạo của ngươi xuất hiện năng lượng kim châu giống như kim châu linh hồn?

Thiên Vũ Đại Thần tra xét rõ ràng năng lượng dâng trào trong người Tiêu Lãng, năng lượng như vậy tuyệt đối không thua một vị Đại Thần tu luyện trăm năm. Tiêu Lãng còn chưa ngưng tụ thần thể, thân thể và năng lượng đã sánh bằng Đại Thần tu luyện trăm năm làm sao không khiến người giật mình?

Tiêu Lãng mờ mịt chớp mắt, truyền âm nói:

- Đại nhân, ta chỉ làm theo cách Bàn Nhược chưởng đã viết, không lẽ ta tu luyện sai?

Thiên Vũ Đại Thần cười khổ, sợ là phụ thân của gã cũng không ngờ có người tu luyện Bàn Nhược chưởng thành như vậy. Tiêu Lãng tu luyện kiểu này chắc sức chiến đấu tăng mạnh ít nhất gấp năm lần.

Mắt Thiên Vũ Đại Thần chớp lóe mấy lần, không giải thích nhiều.

Thiên Vũ Đại Thần chỉ dặn dò:

- Được rồi, thực lực như ngươi chỉ cần cẩn thận một chút thì có năm phần năm chắc an toàn đến Hiên Viên sơn. Đợi lát nữa chúng ta hợp tác phá phong ấn, mấy ngày nay ngươi sẽ khởi hành đi Thần Vực. Làm sao đi Thần Vực, cần chú ý điều gì, bản đồ gì đó đều nằm trong Tàng Bảo các của ta. Chờ lát nữa ngươi đi Tàng Bảo các luyện hóa báu vật của ta thì sẽ hiểu, hy vọng nó giúp ích được cho ngươi.

Tiêu Lãng thầm gật đầu, nói:

- Tàng Bảo các?

Xem ra Thiên Vũ Đại Thần dẫn đầu năm người, chắc có nhiều báu vật, vậy Tiêu Lãng sẽ có thêm vốn bảo vệ mình trong Thần Vực.

Thiên Vũ Đại Thần lại dặn:

- Ngươi nhớ là đến gần Hiên Viên sơn mới được lấy Thiên Vũ lệnh ra, sẽ có người mang ngươi đi gặp Hiên Viên Thiên Tôn. Tiếp theo ngươi giao Thiên Vũ lệnh cho Hiên Viên Thiên Tôn, chuyện còn lại ngươi không cần biết. Đương nhiên nếu ngươi muốn ở lại Hiên Viên sơn thì sẽ có người chăm sóc ngươi. Được rồi, bây giờ ngươi đi Tàng Bảo các luyện hóa Phi Vân bàn đi, thứ đó đều nằm trong Phi Vân bàn. Ngươi đi Thần Vực phải ngồi trên Phi Vân bàn, nếu không thì sẽ bị gió lốc trong không gian hỗn độn xé rách.

Tiêu Lãng khom người hành lễ, chào mấy người, đi thẳng vào Tàng Bảo các. Năm Đại Thần vẻ mặt thổn thức cảm thán.

- Điện hạ, tư chất của tiểu tử này ngang ngửa với ngươi, quay về Hiên Viên sơn chắc sẽ có thể giúp Thiên Tôn.

- Đúng vậy. Phàm Tâm Diệt Thần kiếm của ta còn nằm trong tay hắn, chắc thần thể kia đã bị hắn diệt. Lấy phàm thể mà diệt được thần thể là chuyện hiếm thấy trong Thần Vực.

- Hy vọng tiểu tử này một đường an toàn đến Hiên Viên sơn, khiến Thiên Tôn báo thù cho chúng ta, giết kẻ vong ân bội nghĩa đó!

Mấy người cảm thán.

Thiên Vũ Đại Thần lên tiếng:

- Được rồi, chuẩn bị đi, thu di thể, chuẩn bị phá giải phong ấn, đưa cho tiểu tử báu vật luôn. Hắn có nhiều thủ đoạn thì cơ hội sống sót đến Hiên Viên sơn càng lớn.

Thiên Vũ Đại Thần ra lệnh, mấy tàn hồn đều biến mất.

Không lâu sau, năm tàn hồn bỗng xuất hiện trên bầu trời cấm địa cổ thần, năm khí thế ngạo nghễ hoàn toàn phóng thích ra, kinh động nguyên Thiên Châu.

Vù vù vù vù vù!

Trên người năm tàn hồn tỏa ánh sáng lửa đỏ, hiển nhiên đang đốt cháy hồn lực. Năm người dốc hết lực lượng cuối cùng hợp tác phá mở phong ấn.

Vù vù vù vù vù!

Năm người đốt cháy hồn lực, nguyên Thiên Châu bao phủ trong hơi thở hỷ thiên diệt địa. Vô số dân chúng khủng hoảng quỳ xuống, các cường giả biểu tình nghiêm túc, không biết xảy ra chuyện gì. Đám người Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao không thể liên lạc với Tiêu Lãng, mọi người sốt ruột, bắt đầu chuẩn bị đường lui.

Không lâu sau phương bắt dấy lên ánh sáng rực rỡ, ánh sáng như sao chổi chiếu sáng nguyên bắc bộ Thiên Châu. Trên bầu trời Thiên Châu nở rộ ánh sáng bảy sắc.

Thiên Châu rối loạn, gà bay chó sủa, vô số người chạy tứ tán nhưng không biết nên trốn đi đâu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cột sáng kéo dài nửa canh giờ sau trên bầu trời Thiên Châu dao động. Ánh sáng càng rực rỡ hơn, như pháo hoa to lớn. Pháo hoa nở rộ xong bầu trời Thiên Châu đột nhiên biến sắc. Trên bầu trời xám biến thành màu xanh thẳm.

Hơi thở cực kỳ đậm đặc bao phủ Thiên Châu, trăm hoa đua nở, cây khô gặp mùa xuân, một vài lão nhân hấp hối sống dậy.

Thần tích!

Tình huống như vậy không thể giải thích, chỉ có thể nói là thần tích.

Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng biết là chuyện gì, tập thể nhìn bầu trời xanh biếc, lệ rơi đầy mặt.

Lồng giam Thiên Châu rốt cuộc bị đánh vỡ, rốt cuộc không cần lo lắng mấy chục vạn năm sau Thiên Châu sẽ bị diệt vong sau khi hao hết huyền thạch, rốt cuộc có thể tự do bay lượn trong thế giới mênh mông. Quan trọng nhất là có linh khí hỗn độn thì tốc độ tu luyện của mọi người tăng mạnh, Thiên Châu có cơ hội xuất hiện cường giả Đại Thần.

Giờ phút này, Tiêu Lãng ở trong Tàng Bảo các Thiên Vũ điện. Tiêu Lãng không biết phong ấn Thiên Châu đã mở, thậm chí giờ phút này hắn không cảm giác không gian Thiên Châu chấn động.

Tiêu Lãng nhìn báu vật Phi Vân bàn trước mắt, lệ rơi như mưa.

Giờ phút này.

Tiêu Lãng khẳng định chắc chắn địa cầu ở trong không gian hỗn độn, cường giả Thế giới kiếp trước cổ từng đi Thần Vực, trong Thần Vực có người đã đến địa cầu.

Bởi vì Phi Vân bàn là hình trứng, chính giữa có một nọi thương đang lóe ánh sáng vòng báo hộ, pháp bảo màu ám kim, không biết làm bằng chất liệu gì mà trông rất đẹp.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là thứ này cực kỳ giống với... Đĩa bay.

Thiên Vũ Đại Thần từng nói muốn đi Thần Vực thì phải cưỡi Phi Vân bàn, nói cách khác muốn phi hành trong không gian hỗn độn phải có Phi Vân bàn. Thứ này ngoại hình giống y như ÙO mà kiếp trước của Tiêu Lãng có rất nhiều người chụp. Cộng với tiểu triện là loại chữ thông dụng ở Thần Vực vậy mà xuất hiện tại Tần triều Thế giới kiếp trước.

Giải thích duy nhất là địa cầu ở góc nào đó trong không gian hỗn độn, Thế giới kiếp trước cổ có siêu cường giả đi Thần Vực và mang về chữ Thần Vực.

Tiêu Lãng nghĩ đến trong thần thoại Thế giới kiếp trước cổ có nhiều đại đại nhân rất oachs, nghĩ nhiều bí ẩn chưa giải trên địa cầu, Tiêu Lãng thầm suy đoán và hưng phấn.

Không biết lần này đi Thần Vực có thể gặp đại đại nhân trong thần thọia Thế giới kiếp trước cổ hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK