Hắn bước nhanh về phía trước, trèo lên bậc thang dài để đuổi theo hào quang đó.
Giống như sợ hào quang sẽ biến mất hòa vào những vì sao.
Sally ngoan ngoãn ngồi trên bậc thềm bện tóc, đôi mắt to màu xanh lục không hề chớp nhìn về phía biển ở ngoài xa.
Không giống một sinh mệnh càng giống một con búp bê hơn.
Thần nhìn lên bầu trời và những ngôi sao, lại giống như đang đợi hắn, khi Redlichiida tới gần hắn mới mở miệng nói chuyện.
“Ngươi biết không?”
“Lục địa ở thời đại này không nên có bất kì sinh mệnh nào, nhưng ở đây lại có kỳ tích có sinh mệnh tồn tại.”
“Trước khi bọn ta đến, ở đây có màu xanh lá cây.”
Redlichiida cũng nhìn theo, không rõ vì sao khi thần đang nói về chuyện trên đất liền, tại sao phải nhìn lên bầu trời.
Bầu trời có những vì sao điểm xuyến, nhìn lâu sẽ khiến người khác cảm thấy dễ bị lạc mất phương hướng đau đầu chóng mặt, có cảm giác như các vì sao và dải ngân hà đang xoay tròn.
Nhưng Doãn Thần giống như nghe được tiếng lòng của Redlichiida, nói tiếp.
“Bởi vì nhân tố ảnh hưởng đến sinh mệnh không ở Trái Đất, mà ở trên không trung và vũ trụ xa xôi.”
“Ở đây hẳn là nơi gần với hai cực của Trái Đất, hoặc là một nơi cực kỳ đặc biệt, trên đỉnh đầu của chúng ta hình thành một tầng khí có thể chặn bức xạ.”
“Có lẽ là tầng ô zôn, cho nên chúng ta mới có thể nhìn thấy thực vật ở đây.”
“Nơi này.”
“Đúng là một nơi kỳ diệu, chốn bồng lai của sinh mệnh.”
Redlichiida không thể hiểu được những lời thần nói, thần giống như đang lẩm bẩm một mình hơn là nói cho Redlichiida nghe.
Nhưng hắn biết, thần linh đang giải thích sự huyền bí của thế giới này, những chân lý mà những sinh linh trần thế như bọn hắn không thể nhìn thấu.
Khi bọn họ bị biển lớn màu xanh lam nhấn chìm sợ hãi mênh mông vô bờ kia, ánh mắt của thần đã hiểu thấu những vì sao và dải ngân hà.
Redlichiida: “Là sự chỉ dẫn của thần, đã đưa bọn ta đến nơi kỳ diệu của sự sống này.”
“Là ngươi để cho bọn ta ở đây phát triển mạnh mẽ, phù hộ bọn ta.”
“Để bọn ta có được chủng tộc, tạo ra văn minh.”
“Nếu nói thật sự có kỳ tích, ngươi là thần chính là người đã tạo ra kỳ tích.”
Doãn Thần cúi đầu, trong mắt của Redlichiida.
Bóng dáng tản ra hào quang vô tận kia khi cuối xuống cũng khiến hào quang hắt xuống theo nó, bao phủ lấy người hắn.
“Gặp phải vấn đề khó sao?”
Redlichiida khó có thể mở miệng, là hắn đã bảo đảm với thần linh rằng mình phải tạo ra một nền văn minh vĩ đại, khi ấy hắn đã tự tin như vậy, cho rằng chính mình có thể làm được dễ dàng.
Bởi vì hắn là con trưởng của thần, là sinh linh trí tuệ đầu tiên mà thần tạo ra.
Nhưng mà chuyện này chỉ vừa mới bắt đầu, thì hắn đã bị khó khăn đánh bại.
Mấy năm nay, hắn đã hiểu được từng loại cảm xúc khổ sở, vui sướng, tình yêu.
Lần này, hắn hiểu được thế nào là sự hổ thẹn.
Redlichiida quỳ ở trước mặt Doãn Thần, nằm rạp xuống dưới chân hắn gương mặt dán lên mặt đá lạnh như băng, không dám nhìn Doãn Thần.
“Thức ăn!”
“Thần!”
“Bọn ta cần thức ăn.”
Giọng nói của Redlichiida trở nên cao hơn, dùng thái độ vô cùng thành kính và nghiêm túc nói.
“Thần!”
“Mong ngươi hãy chỉ dẫn cho ta.”
Doãn Thần nhìn vị Vua Trí Tuệ này, giống như đang nhìn một đứa bé vẫn chưa trưởng thành.
Hắn kéo Redlichiida đi vào trong thần điện.
Redlichiida xấu hổ cúi đầu, nghe thần chỉ dẫn tương lai cho hắn.
“Nền văn minh nguyên thủy nhất là đi săn và lượm nhặt, nền văn minh tiến bộ hơn một bước chính là biết cách nuôi dưỡng chăn nuôi và gieo trồng thu hoạch.”
“Gieo trồng vẫn chưa có đủ điều kiện, nhưng ta có thể dạy cho các ngươi biết làm sao để nuôi trồng.”
Redlichiida lần đầu tiên nghe thấy từ: “Nuôi trồng?”
Bên ngoài thần điện, vỏ ốc do Dung Hợp Quái Sally lột ra được khảm vào trong bức tường, từ trong thần điện cũng có thể nhìn thấy.
Bên trong thần điện có các bồn đá, trong bồn đá trồng một vài loài thực vật biển rõ ràng không thuộc về đất liền, nhưng đã sớm khô héo mà chết.
Doãn Thần chạm vào vỏ ốc, hào quang lan ra từ ngón tay.
Vỏ ốc cực lớn thuận theo thao tác của Doãn Thần, bắt đầu trở nên trong suốt từng chút một.
Qua lớp vỏ trong suốt, có thể nhìn thấy trong vỏ ốc chứa đầy nước biển tinh khiết.
Có một vài sinh mệnh kỳ lạ ở trong nước biển, trong đó nhiều nhất chính là sự tồn tại của một loài giống như cá nhưng lại có mai dày.
“Đây là một loại sinh mệnh mà ta đã tạo ra gần đây, ta nghĩ phải gọi là cá, nhưng lại cảm thấy không phù hợp lắm.”
Redlichiida kề sát vào vỏ ốc trong suốt, nhìn những sinh vật đang trôi lơ lững ở bên trong.
“Cá?”