Sinh mệnh của bọn họ như ngừng lại vào giây phút cuối cùng, khuôn mặt và ánh mắt vẫn giữ nguyên sự sợ hãi và tuyệt vọng trước cái chết. Ánh sáng quét qua, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh. Thành phố này đang chết đi rất nhanh. “A!” “Thần ơi! Đây rốt cuộc là thứ gì?” “Không chạy thoát được đâu, chúng ta không chạy thoát được đâu.” Lúc bóng người cuối cùng bị ánh sáng quét qua, thành Thần Bộc hoàn toàn trở thành lịch sử. Tĩnh mịch. Yên ắng. Nhưng ánh sáng vụt qua chưa được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.