“Asai!” “Tha cho ta, tha cho ta đi.” “Ta cũng không muốn làm vậy, ta có muốn làm vậy đâu.” “Chúng ta giống nhau mà, đều không thể kiểm soát mọi thứ của bản thân, chỉ có thể tuân theo sự sắp đặt của người khác với mặc cho số phận an bài.” “Ngươi nên hiểu cho ta, chúng ta đều là những kẻ đáng thương bị người khác khống chế.” Asai đứng dậy cười khẽ. “Ha ha ~” “Những kẻ đáng thương?” Hắn hít một hơi thật sâu, chống gậy cất bước. Gậy gõ lên mặt đất, phát ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.