“Không đi xuống nữa sao?” Tinh nhìn Paolo. “Không đi xuống nữa, đi lâu như vậy, chúng ta nên nghỉ một lát.” Paolo quay đầu lại nhìn Tinh, nói dịu dàng. Paolo nhìn Tinh, cốt giáp trắng nõn xinh đẹp ngày xưa của nàng trở nên cực kỳ sần sùi, ánh sáng gắn đầy sao trời cũng trở nên tối đen mơ hồ. Tinh già rồi, mà Paolo thì không thay đổi nhiều. Paolo và Tinh đều biết, hành trình lần này của bọn họ sắp đến hồi kết. Tinh cười: “Vậy dừng lại ở đây đi!” Bọn họ tìm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.