Bên trong thần điện truyền ra âm thanh tịch mịch biến ảo khôn lường, không có bất kỳ cảm khái gì, thật giống như bản thân thời gian.
“Vào đi!”
Yasser bước vào bên trong đại điện trong sự thấp thỏm lo âu, hắn cảm giác được thân thể của mình đang phát run, đó là sự sợ hãi đối với sinh mệnh thần thoại hùng mạnh, còn có áp lực ngọn nguồn sức mạnh của bản thân.
Hắn hoảng sợ nhìn thiếu nữ tóc nâu mắt xanh, phát hiện đối phương căn bản không chú ý đến mình, con mắt màu xanh lục của nàng từ đầu đến cuối nhìn bầu trời bên ngoài thần điện, thật giống như Anomalocaris mạnh mẽ trong biển rộng sẽ không chú ý đến bọ ba thùy dưới chân.
Hắn nhìn thần linh trên bệ thần một cách kính sợ, chỉ liếc mắt một cái rồi cúi đầu.
Tia sáng kia quá chói mắt, khiến người không thể nhìn thẳng.
“Redlichiida.”
“Đây cũng là con của ngươi?”
Redlichiida ở dưới bệ thần, Doãn Thần cũng có thể cảm giác được niềm kiêu ngạo và vui sướng của hắn.
“Đúng vậy, thưa thần.”
“Hắn kế thừa huyết mạch và sức mạnh thần thoại của ta, chính mình có thể nhìn thấy thần và tiếp nhận sự vinh quang của thần dụ.”
“Nhân Trại Thần vĩ đại! Redlichiida cuối cùng tìm được người thừa kế của ta!”
“Hắn nhất định có thể kế thừa sức mạnh của ta, cũng sẽ dẫn dắt thành Thần Tứ hướng về tương lai càng xa, tương lại càng vĩ đại.”
“Cũng kế thừa ý chí của ta, cung phụng thị vệ thần minh.”
Yasser nhìn qua vị Vua Trí Tuệ là cha của hắn cao cao tại thượng, nhìn qua tất cả Tam Diệp Nhân điên cuồng quay chung quanh mà lại sùng kính bên người cha, mỗi người đang kể ra sự vĩ đại của vua trí tuệ.
Giờ đây hắn cũng nhìn thấy sự khiêm tốn của vua trí tuệ.
Dưới chân Thần.
Doãn Thần nhìn Yasser, hắn cũng cảm thấy thiếu niên này không giống Tam Diệp Nhân bình thường.
Hắn và Redlichiida và Sally không giống nhau, bởi vì hắn không phải thần thoại trực tiếp sinh ra, mà là sinh mệnh ngày sau thai nghén mà có sức mạnh thần thoại của chính mình.
“Ngươi tên là gì?”
Thần hỏi hắn.
Yasser nửa im lặng rất lâu không nói gì, mãi đến khi hắn kịp phản ứng là thần đang hỏi mình.
Hắn trả lời lộn xộn, đại não trống rỗng thậm chí cũng không biết bản thân đang nói cái gì.
“Yasser!”
“Thần vĩ đại, Nhân Trại Thần vĩ đại.”
“Ta tên là Yasser, con trai của vua trí tuệ Redlichiida.”
Doãn Thần bảo hắn đi lên phía trước, ngón tay chỉ ở trán của hắn.
Hắn có thể chạm tới nó, biểu thị điểm neo của hắn ở thế giới này lại lần nữa nhiều thêm một cái.
“Có chút thú vị, hóa ra sức mạnh thần thoại còn có thể truyền thừa.”
“Thế nhưng!”
“Chuyện này là tại sao chứ?”
Trong nháy mắt Doãn Thần đụng tới hắn, mỗi một hình ảnh Yasser từ lúc sinh ra, trưởng thành, hóa thành người đều tràn vào bên trong ý thức của hắn, nháy mắt hắn lại hiểu rõ mọi thứ thuộc về Yasser.
Sinh mệnh ban đầu sinh ra, hắn chỉ là một cái trứng.
Nhưng trứng này của hắn khác hoàn toàn những Tam diệp Nhân khác, bên trong quả trứng này ẩn chứa sức mạnh di truyền, có được sức mạnh được xưng là thần thoại to lớn của Redlichiida siêu việt trần tục.
Doãn Thần nhìn thấy nó ở trong nước biển ấm ấp từ từ chờ đợi thai nghén ra sinh mệnh, cho đến khi nó từ bên trong thành đáy biển phá xác mà ra.
Từ khoảnh khắc đó, hắn bắt đầu có được sức mạnh và sinh mệnh hoàn toàn không giống bình thường, sau đó nhìn Yasser từng chút một trưởng thành, cuối cùng dọc từ thành đáy biển theo giếng lớn đi ra, đi tới dưới mặt trời, tiếp nhận truyền thụ trí tuệ và tri thức.
Yasser không có sức mạnh của Redlichiida loại như Vua thủy tổ khống chế tất cả Tam Diệp Nhân, cũng không thể lấy kiến thức của mình làm truyền thừa, nhưng lại có được sức mạnh loại như Độc Tâm Thuật của Redlichiida, hắn có thể nhìn thấy những Tam Diệp Nhân khác đang suy nghĩ gì.
Hắn chỉ là kế thừa một phần sức mạnh nhỏ yếu nhất của Redlichiida.
Nhưng cho dù là như thế, đó cũng là sức mạnh xem như thần thoại.
Doãn Thần phát hiện sự dị thường từ bên trong sự sinh ra của Yasser, càng chứng minh thứ mà hắn luôn suy đoán nhưng không có cách nào chứng thực.
Sức mạnh thần thoại mặc dù nguồn gốc là từ hắn, nhưng cũng không hoàn toàn giống loại siêu việt phía trên vũ trụ và vật chất như hắn, không thể dự đoán hình thái tồn tại ở thời gian và bên trong kẽ hở không gian.
Mà là vật chất thực sự tồn tại có thể quan sát đo đạc được.
“Vật chất thần thoại?”
“Hóa ra bí mật điểm neo ở đây, hơn nữa còn chứa đựng ở trong thân thể.”
“Sức mạnh thần thoại cũng bắt nguồn từ đây, nó có thể phục chế cũng có thể di truyền tiếp.”
Trên mặt Doãn Thần toát ra nụ cười, đây là chuyện sau khi hắn đi tới thời đại thái cổ mấy trăm triệu năm trước hiếm gặp.
Cuối cùng hắn đã hiểu được sự khác biệt của Redlichiida và Sally là sinh mệnh thần thoại, vì sao bọn hắn có thể nhìn thấy mình, mà những Tam Diệp Nhân khác lại không đủ khả năng làm được.
Những tế bào bị tiêm nhiễm phóng xạ và biến dị của bản thân, mới là ngọn nguồn sức mạnh của bọn hắn, cũng là nguyên nhân sinh ra điểm neo.
Vật chất thần thoại thưa thớt như thế, toàn bộ dung nhập vào bên trong thể xác hoàn toàn có thể bỏ qua không tính tới, đây cũng là nguyên nhân vì sao Doãn Thần trước đó rất khó tìm được đầu nguồn sức mạnh thần thoại từ trên thân Redlichiida và Sally.
Không có mục tiêu tìm kiếm, như là mò kim đáy biển.