Thần một tay cầm sách, nhấc một tay khác lên. Thạch Thần Ân đó rơi vào lòng bàn tay của hắn. Sandean nhân cơ hội này, hỏi câu hỏi mà nội tâm của hắn không thể bình tĩnh được. “Nhân Trại Thần vĩ đại.” “Những chuyện ta làm thật sự mang đến tương lai cho Tam Diệp Nhân sao?” Thần nhìn qua, ánh mắt đó không giống mặt trời nóng rực, cũng không giống mặt trời lành lạnh. Càng giống ngôi sao ở chân trời xa xôi, mãi mãi không thể chạm tới. Thần nói. “Sandean!” “Ngươi muốn nghe ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.