Ma Luân Ốc dừng lại, Vivien bước xuống dưới. Lúc mở cửa ra, rất nhiều ánh mắt nhìn nàng, có người lo lắng, có người muốn đi vào cùng nàng. “Một mình ta vào là được rồi, các ngươi ở bên ngoài chờ ta.” Vivien một mình đi trên đống đổ nát, nhìn con phố quen thuộc, ngôi nhà quen thuộc. Đồng thời tái hiện còn có những người tương ứng. Chủ tiệm tạp hóa là một người hời hợt, luôn tính sai tiền, đám nhóc địa phương rất thích trộm đồ ăn và một số đồ chơi nhỏ trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.