Theo suy nghĩ của Vivien, đoán chừng chỉ có Quốc Vương bệ hạ mới có thể ở một nơi xa hoa lộng lẫy như vậy. Nàng thận trọng đứng dậy, mở cửa sổ ra muốn nhìn xem mình đang ở đâu. “Vù vù!” Từng cơn gió rít lên, thổi mạnh những chiếc chuông gió trong phòng. Nàng lập tức dùng hết sức lực, áp người vào cửa sổ và đóng nó lại, đồng thời nàng cũng biết mình đang ở đâu. Giờ phút này. Nàng đang ở trên bầu trời và biển mây. Mà cảm giác quen thuộc lại một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.