Mục lục
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Dật chuyên tâm lái xe, Chu Lâm thì ở phía sau liên tục tán gẫu, vừa tán gẫu linh tinh vừa đọc phản ứng của mọi người trên nhóm chat cho Triệu Dật biết

“Ha ha ha, Tôn Tiểu Hào nhắn tin hỏi mình, hắn hỏi xe này có phải của cậu hay không, Trương Thụy cùng hắn có quan hệ không tệ, chắc chắn là do Trương Thụy bắt hắn nhắn tin hỏi mình...”

“Quách Dung cũng nhắn tin hỏi mình, không ngờ học chung với cậu ba năm trung học mà không phát hiện ra cậu là con nhà giàu...”

“Cmn! Bọn này vậy mà không tin đây là xe của cậu, còn nói là xe của người khác. Thậm chí còn nói đây là xe của Liễu mỹ nữ, là cậu mượn tới khoe khoang!”

Triệu Dật dừng xe xong, nhóm người đến quán hải sản lựa một vị trí đẹp bên trong ngồi xuống.

Triệu Dật trực tiếp gọi một con cua hoàng đế, năm cân tôm tít, một dĩa tôm hồng, hàu biển, sò biển đều gọi lên hết, còn gọi một thùng bia tươi ướp lạnh, về phía Liễu Vũ Phi thì gọi cho cô một ly kem dừa.

Vừa rồi ở phòng tiệc hắn không có ăn nhiều, đoán chừng Chu Lâm và Phạm Hưng ở bên cạnh chắc cũng như hắn.

Gọi món xong xuôi, lúc này Triệu Dật mới cầm điện thoại di động lên mở ra xem thử. Có mấy tin nhắn mới, toàn là của bạn học thường ngày có quan hệ tốt với hắn nhắn tin tới hỏi. Đương nhiên là hỏi chuyện vừa rồi trên nhóm chat của lớp.

Triệu Dật tiện tay trả lời mấy cái tin nhắn của bạn học.

Đã cho phép Chu Lâm dùng chuyện này để dằn mặt Trương Thụy, thì việc bị người khác đặt nghi vấn, sớm đã trong dự đoán của Triệu Dật.

Triệu Dật đặt điện thoại di động xuống, quay sang cười với Liễu Vũ Phi rồi nói: “Hôm qua cậu mời mình ăn cơm, hôm nay xem như mình mời lại cậu ăn tối nhé.”

Liễu Vũ Phi cười tủm tỉm, cô nhích lại gần bên tai Triệu Dật thấp giọng nói: “Chuyện tặng hoa, cậu thiếu nợ mình một lần, lần sau cậu phải nghiêm túc tặng hoa cho mình, nếu không mình sẽ không bỏ qua!”

Triệu Dật cười sảng khoái đáp ứng: “Đồng ý!”

Hôm nay còn có Liễu Vũ Phi đi cùng, nếu không thì Chu Lâm thể nào cũng làm trò cười cho mọi người.

Bạn cùng lớp người nào cũng biết Chu Lâm đem hoa theo tặng cho người nào, ngược lại người được tặng cũng sẽ cảm thấy không được tự nhiên cho mấy.

Bị người ta lấy ra làm khiên thì sao mà không khó chịu cho được?

Tưởng ai cũng ngu ngốc hết sao?

Liễu Vũ Phi là người ngoài, Triệu Dật lại là người rất hoàn hảo. Dù cho có nghi ngờ họ diễn trò thì về cơ bản chẳng có gì làm chứng cứ, cho nên việc này cứ thế mà trôi qua.

Liễu Vũ Phi thấy Triệu Dật đáp ứng yêu cầu của mình, hai mắt chớp chớp đầy tinh nghịch, tâm tình cô càng vui vẻ.

Cô còn muốn nói lời cảm ơn với Chu Lâm, nếu không thì Triệu Dật còn lâu mới mua hoa tặng mình.

Cái tên đầu gỗ Triệu Dật sẽ không làm chuyện này, bởi vì quan hệ giữa hai người chưa đến mức yêu đương.

“Cmn, Triệu Dật! Trương Thụy hắn trực tiếp @ cậu kìa, hắn hỏi xe này là của ai, còn nói là xe này cậu có phải đi thuê không, tên này bị cậu chọc đến phát điên rồi, bắt đầu nói bậy nói bạ.”

Phạm Hưng cũng nhìn thấy, hắn cười nói: “Đừng để ý đến hắn làm gì, không chừng hắn còn muốn Triệu Dật quay về lấy giấy tờ đăng ký chụp cho xem, chụp hình xong lại nói là ảnh photoshop cho xem...”

Triệu Dật cầm lên điện thoại xem xét một chút, quả nhiên thấy Trương Thụy @ mình.

Trương thụy: “@Triệu Dật, xe là của cậu thật sao? hay là xe này của người thân nào trong nhà, cũng có thể là cậu đi thuê để cua gái đúng không? Tiền thuê một ngày cũng không tốn bao nhiêu, cậu lên nói chuyện một chút đi, trốn làm cái gì chứ!”

Triệu Dật mỉm cười, nhìn trong nhóm chat có 41 người, hắn trực tiếp gửi một bao lì xì đỏ trị giá 8,200 tệ cùng mật mã.

Mật mã của bao lì xì: “Đúng, là thuê!”

Chu Lâm thấy Triệu Dật tự dưng phát bao lì xì nên ngạc nhiên hỏi: “Sao tự dưng lại phát bao lì xì làm gì?”

Thấy huynh đệ mình phát bao lì xì nên Chu Lâm cũng nhanh tay cướp đoạt. Chu Lâm ấn một cái trên màn hình phát hiện phải nhập vào mật mã, lại nhìn mật mã Triệu Dật gửi, hắn có chút nhíu mày, nhưng sau khi biết được số tiền nhận được lập tức trở nên vui vẻ.

Đây là trực tiếp đánh mặt Trương Thụy.

Các bạn học đều chú ý đến tình hình trong nhóm chat, Triệu Dật vừa phát bao lì xì mọi người đều thấy, mọi người tranh nhau cướp đó, sau đó thì mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.

Cmn, mỗi người được nhận 200 tệ!

Số lượng bao lì xì là 41 cái, mỗi người đều có phần của mình!

Vậy tổng cộng lại không phải là 8,200 tệ ư?

Đúng, là thuê!

Thật sự là thuê sao?

Một người có thể tiện tay phát bao lì xì 8,200 tệ, có cần phải đi thuê xe để thể hiện bản thân không?

Mặc dù Triệu Dật trả lời là thuê, nhưng chỉ cần là người có đầu óc không bị chó gặm đi mất, thì đều biết rõ chiếc xe này chính là của Triệu Dật!

Triệu Dật luôn âm thầm không lộ ra điều gì, vậy mà lại là một tên cực kỳ giàu có!

Trong phòng tiệc, không khí vốn đang náo nhiệt lúc này chợt dịu lại. Nam nữ trên mặt đều mang vẻ mặt ngạc nhiên cùng lạ lùng, từng ánh mắt giao nhau dường như đều mang tâm trạng khác thường.

Trương Thụy lúc này đặc biệt yên tĩnh, những người khi nãy cùng phối hợp với Trương Thụy chế giễu Triệu Dật thì hiện tại đều mang vẻ lúng túng.

Sau lưng thì mắng chửi người ta, nhưng lúc này lại nhận bao lì xì còn bị người ta làm cho mất hết mặt mũi, ngẫm lại một chút đều sẽ thấy nóng cả mặt.

Trương Thụy tất nhiên không có lãnh bao lì xì, nhưng mà hắn thấy được dòng tin “Đúng, là thuê!” của Triệu Dật hắn lập tức vui vẻ.

Tôi nói đúng mà, hắn đi thuê!

Chính mình còn thừa nhận!

Hắn vui vẻ ngẩng đầu rồi nhìn thóang qua mọi người, hắn thấy bọn họ có ánh mắt có chút khác thường. Một số còn có vẻ cố tình tránh né ánh mắt của hắn, việc này khiến hắn cảm thấy có chút bối rối.

"Làm sao vậy, không phải hắn nói là thuê sao? Tôi nói rồi mà, hắn làm sao có tiền..."

Tên nam sinh bên cạnh có quan hệ tốt với Trương Thụy không đành lòng nhìn hắn tự mình làm trò ngu ngốc, hắn đưa điện thoại sang cho Trương Thụy nhìn một chút.

Đây là danh sách nhận lì xì cùng số tiền nhận được.

Một cái danh sách dài hiển thị tên người nhận 200 tệ khiến ánh mắt của Trương Thụy bỗng có chút cay.

Hắn đột nhiên hiểu ra vì sao mọi người lại có thái độ như vậy.

Trương Thụy có chút bối rối, nhìn trên màn hình thấy dòng mật mã kia hắn đột nhiên cảm thấy mỗi chữ trong cái mật mã đó là một cú tát nặng nề lên mặt của mình....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK