Bạch Nguyệt và Diệp Thiến đã nói chuyện với nhau về tất cả mọi thứ, vì vậy tất nhiên cũng biết Diệp Thiến đang nghĩ gì.
Mặc dù Triệu Dật đã mua nhà và xe hơi cho Diệp Thiến. Có thể nói rằng hắn chiều chuộng cô đến tận xương tủy, nhưng Diệp Thiến không muốn gia đình cô biết chuyện này. Nếu không, có lẽ sẽ gây ra rất nhiều rắc rối.
Trong nhận thức của Diệp Thiến, mối quan hệ tình cảm là vấn đề giữa hai người và không liên quan gì đến các thành viên trong gia đình. Vì vậy cô ấy muốn giữ mọi thứ đơn giản.
Ít nhất, trước khi tốt nghiệp, trước khi cha mẹ giục cưới, trước lúc đó thì cứ để như vậy đi.
Rốt cuộc, Triệu Dật cũng chỉ mới là sinh viên năm nhất.
Hắn rất giàu, cũng có một công ty. Hắn cũng rất trưởng thành và ổn định nhưng điều này không thể thay đổi sự thật rằng hắn vẫn chưa đến 19 tuổi.
Không quan trọng nếu như hắn là 24 hay 26 tuổi, nhưng sẽ hơi lạ khi chưa đến 19 tuổi.
Bạch Nguyệt suy nghĩ một chút: "Anh thích ăn cái gì, tôi sẽ bảo cha mẹ chuẩn bị cho anh."
Triệu Dật cười nói: "Tôi ăn cái gì cũng được, cái gì cũng không cần đặc biệt chuẩn bị, cũng không cần đoán làm gì. Cô và tôi trở về nhất định sẽ có một bàn lớn thức ăn ngon chờ sẵn!"
Bạch Nguyệt cười khúc khích nói: "Đó là điều chắc chắn, nhưng tôi sợ Triệu đại gia sẽ không thích."
Triệu Dật cười nói: "Không cần nghĩ tôi cao quý như vậy, cá to thịt lớn, ai mà không thích?"
Dừng một chút, Triệu Dật nhắc nhở: “Từ giờ trở đi, tôi chính là bạn trai của cô. Lời nói và việc làm phải cẩn thận. Nếu không, một khi bị phát hiện là giả mạo, tất cả nỗ lực trước đó đều uổng phí, mọi thứ sẽ tan thành mây khói. Tất cả cùng tiêu đời…”
Bạch Nguyệt bị Triệu Dật nói như vậy, có chút không hiểu mà khẩn trương.
Một mặt cô có chút không xác định là mình nên ở chung với Triệu Dật như thế nào, thứ hai cô cũng lo lắng bị lộ. Dù sao sau thì nếu bị lộ thì có lẽ so với lúc trước không giả làm bạn trai còn thảm hơn!
"Chúng ta nên ở chung như thế nào đây? Tôi có chút lo lắng…”
Triệu Dật cười nói: "Cô cứ coi tôi như là bạn trai, đừng nghĩ tôi là giả mạo bạn trai là được rồi. ”
Bạch Nguyệt suy nghĩ một chút dáng vẻ ngày thường Diệp Thiến cùng Triệu Dật ở chung, nhưng có chút không hiểu nói: "Nói cách khác phải biểu hiện thân mật một chút, không nên quá câu nệ đúng không? ”
Triệu Dật ừ một tiếng: "Đúng vậy, giữa người yêu làm sao có thể duy trì khoảng cách như người xa lạ được. Đúng rồi, cô và cha mẹ đã nói chúng ta cụ thể đã đến mức nào chưa? ”
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Bạch Nguyệt nhất thời có chút xấu hổ đáp: "Mẹ tôi hoài nghi tính chân thật trong lời tôi nói, cho nên lúc đó tôi đã thuận miệng thừa nhận là… chúng ta đã ngủ với nhau rồi…”
Triệu Dật buồn cười đáp: "Ha ha, cô ngược lại không sợ bị lộ sao. Cô càng nói thân mật như vậy thì lại càng dễ bị lộ, dù sao thì người đã ngủ với người chưa từng ngủ rất nhiều chuyện nhỏ nhặt trong nháy mắt có thể nhìn ra được.”
Bạch Nguyệt nhất thời có chút bối rối nói: "Vậy làm sao bây giờ? Lúc đó, tôi thực sự không có nghĩ nhiều như vậy.”
Triệu Dật suy nghĩ một chút: "Không cần hoảng hốt, vẫn ổn. Dù sao tôi cũng là con rể tương lai lần đầu tiên tới cửa, mọi người đều không quá quen thuộc. Cho dù có sai sót gì thì chỉ cần không phải quá nghiêm trọng, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì. ”
"Tuy nhiên, vẫn phải thích ứng trước một chút, tránh đến lúc đó hơi thân mật một chút thì cô đều thẹn thùng đỏ cả mặt, vậy thì dễ dàng bị lộ ra rồi."
Bạch Nguyệt gật đầu, đồng ý với lời của Triệu Dật: "Làm sao thích ứng đây?”
Triệu Dật cười nói: "Tìm một khu phục vụ hay quán cà phê thích ứng một chút. ”
Trái tim Bạch Nguyệt càng lúc càng đập nhanh, nhưng cũng biết lời Triệu Dật nói đúng là có đạo lý.
Chính mình nói cùng Triệu Dật đã xảy ra quan hệ thân mật, nhưng hai người nếu như nắm tay hoặc đụng một chút đều đỏ mặt, đều thẹn thùng, vậy rơi vào trong mắt cha mẹ, nhất định sẽ bị hoài nghi đó nha.
Chỉ là, muốn cùng Triệu Dật nắm tay hay thậm chí là làm động tác thân mật thêm một bước, Bạch Nguyệt lập tức có chút khẩn trương.
Có một loại cảm giác mừng thầm giống như là được đền bù, cũng có một loại bất an giống như đang phản bội Diệp Thiến.
Xe chạy vào một khu dịch vụ, Triệu Dật dừng xe xong rồi nói Bạch Nguyệt: "Xuống xe nào. ”
Bạch Nguyệt xuống xe, lập tức đã nhìn thấy Triệu Dật duỗi tay qua: "Nào, nắm tay tôi! ”
Khuôn mặt Bạch Nguyệt nhất thời đỏ lên.