Mục lục
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Vũ Phi bổ sung: "Còn có sự kiện cứu người lúc trước, vốn dĩ lúc ấy chính quyền muốn trọng điểm tuyên truyền cho Triệu Dật, nhưng Triệu Dật lại kiên quyết không chịu. Thật sự đem cơ hội tuyên truyền là nhân vật điển hình nhường cho một người cũng cứu người khác..."

Tô Nhã cười nói: "Đúng vậy, người khác gặp phải chuyện nổi danh như vậy, hơn nữa còn là bởi vì làm việc tốt bị thiệt thòi, khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội này, nào có như Tiểu Dật khiêm tốn như vậy chứ.”

Triệu Dật cười nói: "Hai người cũng đừng thổi cháu lên tận mây xanh nữa,cũng chính là do điều kiện trong nhà cháu cũng được. Hơn nữa bản thân cháu có chút ý nghĩ, cho nên mới không muốn nổi danh, cũng không muốn học lại, không muốn được tuyên truyền. Nếu như cháu mà là người ở nông thôn đi ra, điều kiện gian khổ thì sợ sẽ không bình tĩnh như vậy. ”

Triệu Dật nói cũng là lời thật lòng, tính cách của hắn không thích trở thành nơi tụ tập ánh mắt của công chúng. Hơn nữa điều kiện trong nhà không kém, cũng coi như có chỗ dựa, do đó tâm lý không hoảng hốt. Cho nên mới chọn cách cự tuyệt tuyên truyền, dù sao bị tuyên truyền thì sẽ đạt được mức độ chú ý, đồng thời cũng sẽ có rất nhiều tác dụng phụ, thậm chí sẽ đi theo cả đời.

Triệu Dật lại kéo đề tài trở lại trên người Tô Nhã: "Dì Tô, cháu rất hứng thú với câu chuyện khởi nghiệp của dì, có thể kể một chút không? ”

Tô Nhã cũng không chối từ, kỳ thật việc này cũng không phải là bí mật gì, nếu thật sự muốn hỏi thăm thì cũng đều hỏi thăm ra được.

"Kỳ thật cũng chỉ là do bị ép lên Lương Sơn mà thôi. Lúc trước bởi vì gặp người không đáng tin, cho nên sau đó thân thích trong nhà cũng hay đàm tiếu. Trong cơn nóng giận dì đã tự mình ra ngoài làm ăn, khi đó cha dì cho 1 triệu để làm vốn khởi nghiệp.”

“Dì làm từ nghề vật liệu xây dựng mà đi lên, sau đó tiếp xúc với bất động sản. Rồi từ đó cung cấp vật liệu xây dựng cho các công ty bất động sản, sau này tài chính có nhiều thế là dì lại tiếp nhận thi công công trình. Cứ như vậy mà làm trong mười năm ròng rã.”

“Kế tiếp chính là làm khai thác và phát triển toà nhà đầu tiên ở Thiên Phủ, sau đó cứ tuần hoàn, lấy đất, cho vay, khai thác, bán nhà, rồi lại lấy đất. Tầm mười năm nay là thời bất động sản nóng bỏng nhất, cho nên công ty của dì cũng càng làm càng lớn, cuối cùng trở thành như bây giờ..."

Triệu Dật bội phục nói: "Dì Tô thật sự là lợi hại, một đường thẳng tiến quá mạnh mẽ, quá lợi hại!”

Tô Nhã bưng rượu vang đỏ lên, chính mình nhấp một ngụm lớn, cảm thán nói: "Trong nhà chỉ có hai mẹ con dì, ngay cả một người đàn ông cũng không có. Cho nên dì cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể ép mình đi về phía trước, cũng may một đường đi tới vận may cũng không tệ lắm. Tuy rằng vất vả, nhưng cũng không trải qua biến cố không may nào, cứ như vậy mà một đường đi lên…”

Liễu Vũ Phi đưa tay nắm tay Tô Nhã rồi an ủi nói: "Mẹ, sau này nhà chúng ta cũng đã có đàn ông rồi, Triệu Dật sẽ bảo vệ chúng ta! ”

Triệu Dật cười đáp: "Phi Phi nói không sai, sau này dì Tô nếu có chuyện gì, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho cháu. Lớn thì ở trên thương trường cùng đầu tư chinh chiến, nhỏ có thể gọi cháu đến thay bóng đèn hay sửa cái gì thì đều được…”

Ánh mắt Tô Nhã có chút cảm khái: "Được, dì cũng muốn dính một chút ánh sáng của Phi Phi, không uổng công dì sinh ra được một đứa con gái tốt. Sau này có phiền toái gì thì sẽ đến tìm cháu, chỉ cần cháu không ghét bỏ dì phiền phúc là được.”

Triệu Dật cười ha hả nói: "Người một nhà mà, làm sao có thể cảm thấy phiền chứ. Hiện tại năng lực của cháu còn tương đối yếu, đợi thêm một năm rưỡi nữa. Đến lúc đó coi như là ở thương trường Giang Châu, nếu dì Tô gặp phải phiền toái gì thì cháu cũng có thể sử dụng một chút sức lực. ”

Tô Nhã đối với năng lực của Triệu Dật tuyệt đối tin tưởng, dù sao cô đã trải qua hai lần, còn kiếm được mấy trăm triệu.

Tuy Rằng Triệu Dật tuổi còn trẻ, nhưng Tô Nhã đối với Triệu Dật lợi hại, quả thật ấn tượng trong trí nhớ vẫn còn mới mẻ và sâu sắc.

"Tiểu Dật, nếu như cháu có cái gì cần hỗ trợ, cứ việc nói cho dì biết, bên dì ít nhiều cũng có chút năng lực. Ít nhiều có lẽ có thể giúp được một chút, cháu ngàn vạn lần không nên khách khí với dì Tô đấy!"

Triệu Dật cười nói: "Dì Tô cứ yên tâm, thật có chuyện cần giúp thì cháu cũng sẽ không khách khí với dì đâu! ”

Bữa cơm hôm nay, so với sự ngượng ngùng lần trước đương nhiên là khác biệt một trời một vực.

Bởi vì buổi tối Triệu Dật ngủ lại đây mà không rời đi cho nên tất cả mọi người đều không vội, từ từ uống rượu, chậm rãi nói chuyện, chuyện gia đình, chuyện kinh doanh, chuyện thị trường chứng khoán…

Hai chai rượu vang đỏ Triệu Dật mua lúc trước rất nhanh đã uống hết, Tô Nhã lại đi lấy thêm hai chai rượu vang đỏ khác ra tiếp tục uống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK