“Vừa rồi thám tử Mori cũng suy đoán như vậy, nhưng đã bị phủ định! Ueda, cậu có chứng cớ gì không?” Trung úy quay đầu, đối với pháp y trẻ tuổi vốn hay thẹn thùng bỗng nhiên trước công chúng lại lớn tiếng nói chuyện, thậm chí mặt đầy tự tin, tựa hồ có chút kinh ngạc, nhưng quả thật, cảm giác khác thường rất nhanh liền bị xem nhẹ.
“Tiểu quỷ, có cái gì thì nói nhanh.” Chuyện vừa rồi bị đề cập khiến Mori có chút xấu hổ, liền lớn giọng nói như vậy.
“Khụ khụ.” Pháp y một tay nắm chặt thành quyền đặt ở bên miệng ho hai tiếng, rồi sau đó quay đầu hướng về Conan phía sau hắn đang trừng mắt nhìn, nói: “Yuu Nakajima là vì uống nồi Trung dược mà bị trúng độc thuỷ ngân, thuỷ ngân đó lại xuất phát từ thành phần chu sa trong thuốc. Nhưng hồ sơ ở tiệm thuốc lại chứng minh bọn họ không có cấp dược liệu quá liều… Là như vậy đúng không, trung uý?”
“Ừ, đúng vậy.” Trung úy gật gật đầu, “Nhưng mà vừa rồi thám tử Mori cũng hoài nghi Itou Miwa, nhưng cô ấy đã chứng minh bản thân không có khả năng kê đơn, chính cậu cũng từng nói qua chu sa cũng không phải là cho vào sau cùng.” Ngữ khí trung úy mang theo khí thế bức người, hắn không hi vọng cấp dưới của mình lại nói đùa trong thời điểm này.
Pháp y Ueda gật gật đầu, sau đó bày ra một bộ dáng an tâm chớ có nóng vội, nhân tiện nói: “Chu sa kia quả thật không phải được cho vào sau, tôi nghĩ, nó được cho vào sớm hơn bất cứ thứ gì, phải không? Cô Itou Miwa?”
Itou Miwa bị gọi tên quay đầu lại, sắc mặt có chút tái nhợt, thật lâu sau mới cười lạnh một tiếng hùng hổ nói: “Anh là nói tôi từ đầu đã đem chu sa bỏ vào trong vại sành? Yuu không phải bị mù, hơn nữa mỗi lần anh ấy nấu thuốc đều sẽ đem vại sành rửa qua một lần, điểm này Aki cũng biết.”
Trung úy gật gật đầu với Itou Miwa, rồi sau đó sắc mặt khó coi hướng về pháp y, ý tứ rất rõ ràng, nếu pháp y trẻ tuổi này không nói được nguyên nhân, ngày kế tiếp khẳng định không qua được.
“Tôi biết Yuu Nakajima tự tay mình nấu thuốc, cô Itou Miwa không cần phải giải thích lần nữa, tôi nghĩ nếu tôi làm chuyện này, nhất định là… Trước hết phân tích thói quen của Yuu Nakajima một chút, sau đó tìm một phương thức cho dù tẩy rửa cũng không sạch, không phải sao?”
Hai mắt hơi hơi nheo lại, trên mặt pháp y Ueda lộ ra khí tức nguy hiểm mà âm trầm, làm người khác không tự chủ được run rẩy.
“Sao? Phương pháp như vậy là gì?” Trên mặt Itou Miwa vẫn mang theo nụ cười lạnh, nhưng cũng trở nên trắng bệch.
Conan nhìn Itou Miwa, tựa hồ mỗi sát nhân trong lúc chưa bị hoàn toàn vạch mặt đều lộ ra biểu tình như vậy, cho dù trước kia đối với tội ác của mình có hối hận, nhưng tại một khắc này, đều sẽ ngậm chặt miệng.
Ueda hơi hơi giương khoé miệng, liền nâng tay giơ lên vại sành vẫn đang cầm, ở trước mặt mọi người cầm lấy nắp đậy của vại sành, rồi sau đó lật nắp lại, xoay về phía đám đông.
“Mọi người nhìn xem mặt trong của nắp, có cái gì khác biệt?”
Giống như là biểu diễn ảo thuật, Ueda cầm nắp vại sành trước mặt mọi người lung lay một vòng.
“Có mấy cái lỗ.” Ran Mori nói.
Ueda nhiệt tình gật gật đầu.
Lại bắt đầu diễn! Conan trong lòng nói thầm, cười lạnh.
“Tôi đã kiểm tra trong mấy cái lỗ này, có… mật sáp!”
“Mật sáp?” (Ý chỉ một loại sáp)
Tựa hồ mọi người đều bất ngờ trước lời của Ueda, mặt đầy nghi hoặc lặp lại.
Hiển nhiên vừa lòng, Ueda gật gật đầu, “Tôi nghĩ, quá trình hung thủ phạm tội là như vậy. Đầu tiên, cho dù Yuu Nakajima tự mình đun thuốc, nhưng trước khi nấu, cũng theo lời Itou Miwa vừa nói, cô ta sẽ đi rửa sạch, mặc dù sau đó Yuu Nakajima cũng sẽ rửa lại một lần. Hai lần rửa sạch cũng đã nói lên, Itou Miwa không có khả năng đem chu sa cho vào vại sành trước đó. Nhưng nếu đem chu sa hoà lẫn với nước tạo thành hỗn hợp kết tủa, sau đó dùng mật sáp để bịt lại trong các lỗ này…” Chỉ chỉ trên nắp đậy trống rỗng, “Nguyên bản mật sáp có cùng màu với nắp đậy, đều là nâu đậm, tiếp xúc với nước cũng sẽ không hoà tan… Mà Yuu Nakajima cho dù có rửa qua, tôi nghĩ cũng không triệt để mà rửa. Điều này cô Itou Miwa thân là trợ lý khẳng định biết rõ ràng, mà mật sáp một khi gặp nhiệt sẽ nóng chảy, trong lúc nấu cũng liền thuận theo tự nhiên…”
Mọi người nghe xong đều có biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.
Lúc này Itou Miwa đã muốn đứng lên, trên mặt vẫn như trước là vẻ tái nhạt và cười lạnh. “Haha, nếu thật như anh nói, tôi đem chu sa nhét vào trong nắp vại sành, nhưng chu sa từ đâu tôi có được? Aki từ trước đến nay vẫn luôn cùng tôi một chỗ, anh có thể hỏi anh ấy. Tôi chưa từng đến tiệm Trung dược, cũng chưa từng mua chu sa.”
Aki Kubo đồng ý gật gật đầu.
“Vì cái gì hung thủ nhất định là cô Itou Miwa, tôi nghĩ Aki Kubo cũng rất đáng nghi, nếu là bỏ chu sa vào trong nắp vại sành, Aki hay bất cứ ai ở chung với Yuu Nakajima đều có thể ra tay! Hơn nữa chu sa này cũng không dễ dàng mua được, tôi nghĩ sự tình không đơn giản như vậy…” Trung úy cũng đưa ra nghi vấn của mình, tự nhiên là không muốn cấp dưới cướp hết nổi bật.”
“Haha, sếp không cần phải gấp gáp, Conan!” Pháp y Ueda vẫn như trước mặt bình tĩnh, rồi sau đó kêu lên.
“Dạ.” Conan cười gượng lên tiếng, cho dù không tự nguyện vẫn giơ tay đưa gì đó cho Ueda.
Ueda cầm xong cũng không vội vã cho mọi người thấy, mà không nhanh không chậm nói: “Tôi nghĩ sếp nhất định không biết, thời Trung Quốc cổ đại, hoàng đế vì để biểu hiện thân phận đặc biệt, trong lúc phê chuẩn công văn đều dùng dược có thuỷ ngân… cũng chính là chu sa. Mà lần này triển lãm giao lưu văn hoá Trung – Nhật, có lẽ thứ không thiếu nhất chính là chu sa! Chỉ đơn thuần là đạo cụ, lại bị cô, Itou Miwa, biến thành công cụ giết người!” Ngữ khí vốn dĩ ôn hoà lại bỗng nhiên bén nhọn, quả thật lời nói mang theo uy lực khiến trong lòng mọi người ở đây đều run lên, không tự chủ được nhìn về phía Itou Miwa.
Giờ phút này Itou Miwa giống như bị rút đi sức lực, mềm nhũn ngồi xuống đất, im lặng như vậy cũng đã nói rõ đáp án.
Lúc ngẩng đầu, nước mắt chợt tràn ra: “Anh như thế nào lại biết là tôi? Tôi muốn chứng cớ.” Thanh âm run rẩy mang theo bất lực.
Cho dù không có chứng cớ, hành động của Itou Miwa cũng đã thừa nhận bản thân là hung thủ, nhưng cô lại muốn biết, cô đã bại lộ vì cái gì.
“Chứng cớ, là cái này.” Lúc này Ueda mở tay ra, là một chiếc nhẫn, vốn dĩ màu bạc xinh đẹp, nay lại nhiễm một lớp đất đỏ.
Itou Miwa theo bản năng sờ sờ ngón giữa của mình, chỗ đó ngoại trừ một vệt trắng thì lại trống trải mượt mà. Lúc sau, cô ngẩng đầu mỉm cười với vẻ mặt không thể tin được của Aki Kubo.
“Đúng vậy. Tôi chính là hung thủ. Không muốn nhẫn đính hôn bị bẩn, nên mới tháo nó ra, cuối cùng lại thành chứng cớ…” Thản nhiên thừa nhận, trên gương mặt tái nhợt cũng xuất hiện nét hối hận mờ nhạt.
“Vì cái gì, Miwa, đây là vì cái gì?” Aki Kubo vẫn đắm chìm trong sự nghi hoặc cùng bất lực.
“Có lẽ là, vì em quá yêu anh, Aki, cho nên không thể chịu đựng được, sự thật anh không hề yêu em!” Nước mắt Itou Miwa như mưa rơi xuống, tí tách rơi trên sân khấu, lúc này là nước mắt chân thật của cô, nhưng có lẽ cũng mang ý nghĩa giải thoát.
————-
Băng Ực, vụ án sao lại đơn giản như vậy, chẳng có chút gì khó khăn cả. Hơn nữa cái chứng cớ cũng quá Σ( ° △ °|||) đi, này có phải là do quá may mắn không:v
Với tinh thần fan chân chính của Conan và SCI, vụ án này đối với Băng quá sức buồn nha~~~
Nhịn, hi vọng mấy vụ án sau này sẽ hay hơn, cũng nhịn, vì cuộc tình oanh oanh liệt liệt của Shin và Gin ╭(╯^╰)