• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hộc.”

Conan thở gấp bừng tỉnh, thân thể cơ hồ theo phản xạ bật dậy, vết thương ở sau lưng cũng không bận tâm.

“Khụ khụ khụ…” Hành động quá mức kịch liệt dẫn đến ho khan dữ dội, sắc mặt Conan trong nhất thời đỏ bừng.

“Conan! Sao em lại ngồi dậy?” Ran Mori lo lắng lập tức hỏi.

Ran?

Conan khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, đêm qua?

Cũng bất chấp ống truyền dịch trên tay, Conan sờ sờ mặt mình, cậu thậm chí vẫn còn cảm thấy dư vị của liều thuốc gây mê kia ở trên môi.

Mơ chân thật như vậy?

Ran nằm trên mặt đất, gương mặt kia mang theo nét cười, ngữ khí quen thuộc kia…

Đều là mơ?

Cho dù là người đàn ông kia bình thường cũng sẽ xuất hiện trong mơ của cậu, nhưng cảm xúc tối hôm qua quá mức chân thật!

Sau khi điều chỉnh hơi thở, xoẹt một tiếng vải, Conan nghiêng đầu nhìn Ran Mori.

“Chị Ran, tối hôm qua… có chuyện gì kỳ lạ xảy ra không?” Conan không biết sắc mặt mình lúc này tái nhợt cỡ nào, nếu người đàn ông kia có thể dễ dàng đến được đây… Ran, còn có những người khác bên cạnh cậu đều gặp nguy hiểm….

Lúc này mặt Ran Mori có chút hồng, sau đó hai mắt nhìn xuống mặt đất, mới nói: “Tối hôm qua lúc chị nằm trên giường ngủ đã ngã xuống đất. Có thể là quá mệt mỏi, khi ngã xuống đất cứ thế mà ngủ, nếu không phải cảnh sát ngoài cửa nghe được âm thanh, chị chắc đã ngủ trên mặt đất cả đêm.”

Conan nghe như thế, trong lòng lại ngẩn ra.

Không phải!

Tối hôm qua, người đàn ông kia quả thật vào phòng này, thật sự nói chuyện với cậu, thậm chí muốn bắt cậu đi…

Conan trong lòng không khỏi cười lạnh, cậu có nên cảm thấy may mắn bản thân thế nhưng vẫn chưa bị giết chết?

“Sao vậy, Conan? Trên người còn đau không? Chị gọi bác sĩ đến nhé?”

Conan lắc lắc đầu, rồi sau đó cẩn thận nằm lại lên giường, bởi vì cậu vừa rồi lộn xộn, kim tiêm cắm ở mu bàn tay có chút trật, máu chảy một chút, theo ống tiêm chảy vào trong bình thuỷ tinh, tơ máu tràn ra một chút, trong bình thuỷ tinh giương nanh múa vuốt, giống như tơ nhện bủa vây lấy.

Nhìn tơ máu càng lúc càng vây đầy, Conan giật mình cảm thấy, bản thân mình như bị rơi vào mạng nhện, càng giãy dụa càng bị trói chặt, vừa muốn có khả năng giải thoát chính mình lại không khiến người khác cuốn vào. Cậu bắt buộc phải tìm được đầu não của chúng, rồi sau đó đem toàn bộ trói buộc đều cởi bỏ, theo câu “bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng” tìm thời cơ mà hành động, cuối cùng thả một lưới bắt hết tổ chức kia.

Nhưng mà, nói dễ hơn làm, không phải sao?

“Muốn xem tivi không, Conan?” Ran Mori nhìn bộ dáng nhíu mày trầm tư của Conan, biết cậu đang tự hỏi về tình huống tối hôm đó. Quả thật tính tình Conan có chút giống người nào đó, khiến cô không tự giác sẽ nhận sai. Không muốn nhìn biểu tình rầu rĩ của cậu bé, cô mở miệng hỏi.

Conan gật gật đầu, quay đầu nhìn TV.

Lúc này trên tivi vừa vặn chiếu tin tức khẩn cấp, Conan vốn không muốn xem tivi cũng không cẩn thận mà nghe thấy.

Cho đến khi một hình ảnh quen thuộc hiện ra, Conan lúc này mới giật mình.

Trên màn hình là một chiếc ô tô bị đốt chảy, xem biển số xe là một chiếc Chevrolet (1), tất nhiên đây không phải trọng điểm, mắt Conan dán chặt chẽ lên màn hình, chờ đợi một thân ảnh quen thuộc xuất hiện.

Nhưng mà, không có.

“Người chết do bị bắn qua đầu, một phát mất mạng…” Phóng viên bình tĩnh mà nhanh chóng miêu tả hình ảnh bi kịch thê thảm bằng giọng điệu bàng quan.

Conan lắc đầu, cười thầm bản thân quá khẩn trương, cho dù người đàn ông kia hôm qua xâm nhập vào đây, nhưng cuối cùng cũng không có giết cậu, điều này cũng chứng minh tạm thời tính mạng cậu vẫn an toàn. Người đàn ông kia tựa hồ thật sự muốn mang cậu về tổ chức nghiên cứu.

“Trải qua nhiều phiên điều tra của cảnh sát, chúng tôi được biết người đã chết tên là Akai Shuichi, phía trên màn hình là ảnh chụp của nạn nhân…” Thanh âm phóng viên vẫn tiếp tục, trên góc bên phải màn hình, là ảnh chụp một gương mặt không quá rõ ràng.

Người đàn ông kia… Conan cả người đều ngẩn ra.

Người FBI kia… chết rồi?

Trên màn hình ống kính chuyển liên tục, tất nhiên thi thể bị che khuất, nhưng ngẫu nhiên lộ ra làn da cháy đen cũng có thể biết, đây hoàn toàn là một hành vi giết người đốt xác ác liệt.

Nhưng Conan đã muốn bất chấp hết, thân thể cậu không chịu nổi run rẩy đứng lên, là sợ hãi, cũng là phẫn nộ… Nhưng người đó, Gin, căn bản…

Conan nghĩ đến đây chỉ cảm thấy trong ngực một trận đau nhức, là khó thở tâm đau sao?

Nhưng vào lúc này, cửa phòng bệnh lại mở ra.

“Bác Megure, anh Takagi?” Ran Mori kinh ngạc nhìn hai người.

“A, Conan sao rồi? Các cháu cũng đang xem tin tức? Thật là dã man!” Thanh tra Megure mắt nhìn TV, gương mặt vốn dĩ ôn hoà hiện ra vài phần tức giận.

“Có manh mối về hung thủ hay không?” Conan một tay che ngực, bởi vì áp lực đau đớn mà thở dốc.

Thanh tra Megure lắc lắc đầu, “Là súng ngắn, bắn từ cự ly xa, sau khi giết người lại rưới xăng lên xe, ngoại trừ để lại một chiếc xe cùng thi thể cháy đen thì cái gì cũng không có.” Thanh tra Megure thản nhiên trần thuật.

Quả nhiên, Conan trong lòng thầm than, giống như ngày đó cậu chạy khỏi kho hàng, một ngày sau liền bị một trận lửa lớn đốt cháy sạch sẽ, cái gì cũng không lưu lại.

Dường như đây là quy định của tổ chức, tâm ngoan thủ lạt, làm việc nhanh chóng không để lại bất cứ dấu vết nào.

Nếu không phải vì sở hữu cái đầu này, không chừng cả đời cậu cũng sẽ không biết sự tồn tại của tổ chức kia, đem trận hoả hoạn ở kho hàng cho là sự cố ngoài ý muốn, một hai lần không điều tra được vụ án bắn chết người cũng không phải là hiếm thấy. Tất cả đều trở thành chuyện hiển nhiên.

Conan cắn răng.

“Bác Megure và anh Takagi tới có chuyện gì vậy ạ?” Ran Mori đứng một bên dò hỏi.

“A a…. Haha, bác suýt quên, Takagi!” Thanh tra Megure lúc này mới ý thức được mục đích đến đây, ngượng ngùng gãi gãi đầu, quay đầu gọi Takagi một tiếng.

Liền thấy Takagi lấy trong túi ra mấy tờ giấy, đúng hơn là mấy chiếc vé, sau đó giao cho Ran.

“Cái gì vậy? Vé máy bay?” Ran Mori kinh ngạc nhìn ba vé máy bay trong tay, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn thanh tra Megura.

“Khụ khụ, vì vụ án ở hội triển lãm Trung – Nhật lần trước, cảnh sát Osaka muốn cảm ơn lão Mori đã hỗ trợ, liền đặt ba vé máy bay đi du lịch Thụy Sĩ, nói là khách sạn bên kia đã được sắp xếp ổn thoả.” Thanh tra Megure một tay nắm chặt thành đấm, để bên miệng ho nhẹ hai tiếng mới bắt đầu giải thích.

Conan nghe được có chút run rẩy, nói trắng ra là, ai sẽ thừa nhận lần đó phá án được là bởi vì có đạo chích Kid hỗ trợ? Mà lúc ấy trên sân khấu cũng chỉ có vài người… Tự nhiên người có thể nhận công, cũng chỉ có… Kogoro Mori!

Haha, thật đúng là may mắn.

Cười nhạo như thế, Conan bỗng nghĩ lại, ba vé máy bay, nói cách khác cậu cũng có phần. Nhưng mà, hiện tại cậu căn bản không thể rời khỏi nơi này, chưa nói đến Gin, vốn còn có… Haibara Ai!

Sau khi tiễn thanh tra Megure và Takagi, Ran Mori vừa quay đầu lại liền thấy khuôn mặt Conan đầy u sầu, “Là đi Thụy Sĩ đó, Conan, nghe nói mùa hè ở Thụy Sĩ rất đẹp, từ bên hồ Geneva (2) còn có thể thấy được lâu đài!” Ran hưng phấn nói, tất nhiên là muốn khiến cho Conan vui lây, nhưng hiển nhiên là… không thể!

Conan ngẩng đầu lên, “Em không thể đi đâu, chị Ran, trên người em vết thương chưa có lành.” Conan giống như vừa bất đắc dĩ vừa tiếc hận nói.

Thấy bộ dáng Conan như vậy, Ran tự nhiên cũng cho là Conan vì những vết thương trên người mới mặt co mày cáu, nhất thời cảm giác bản thân đa tâm. Tuy rằng Conan cùng cái tên kia có chút giống nhau, nhưng dù sao vẫn là con nít, đối với án mạng khẳng định cố chấp không thể cao hơn cậu ta, liền nói: “Vé được đặt trước, hơn nữa mười ngày sau mới đi, xem ra cảnh sát có đặc quyền.”

Ran vừa nói vừa đứng dậy đi tắt tivi, “10 ngày nữa, vết thương trên người em sẽ tốt lên thôi.”

Conan nhìn gương mặt hưng trí bừng bừng của Ran, khẽ thở dài.

“Đại ca, đã làm thoả đáng! Không ngờ giết tên nhóc kia lại đơn giản như vậy.” Vodka mặt đầy đắc chí, trên gương mặt mập mạp đeo kính lộ ra biểu tình nịnh nọt.

Trong tay Gin vẫn như cũ là điếu thuốc Mild Seven, khói thuốc lượn lờ trên gương mặt thần tình thản nhiên của hắn, nhìn không ra là vui hay buồn.

“Tích tích tích!!!” Tiếng di động dồn dập, Gin ném điếu thuốc xuống, một cú dẫm nát mẩu thuốc lá.

“Chuyện gì?” Giọng điệu Gin có chút không kiên nhẫn.

“Ừ. Đã biết.”

Cuộc gọi vô cùng ngắn ngủi, liền bị cắt đứt.

“Sao vậy, đại ca?” Vodka mở miệng hỏi.

“Một sòng bạc ngầm xảy ra vấn đề.” Gin nói xong liền vươn tay mở cửa xe màu đen ngồi vào trong.

Vodka tất nhiên biết điều này có nghĩa gì, hiển nhiên đại ca cũng không muốn nhanh chóng rời khỏi thành phố này như vậy. Nhưng mà, cái tên FBI kia cũng đã chết… Còn có cái gì để đại ca lưu luyến?

Cũng ngồi vào trong xe. Vodka còn chưa kịp ngồi thẳng, liền nghe thanh âm lạnh lùng của Gin vang lên.

“Bảo Chianti cùng Korn bên kia theo dõi bọn cảnh sát Nhật Bản, đồng thời nghĩ biện pháp khám nghiệm DNA của cái xác chết thiêu kia.”

Vodka sửng sốt, “Ý của đại ca là…” Cái tên nhóc kia, có khả năng không chết.

Nếu không phải đang mang kính, tất nhiên có thể thấy được Vodka trừng lớn mắt. Chính hắn tận mắt thấy tên nhóc FBI kia bị bắn vào đầu, tuy rằng quá thuận lợi có chút cảm giác không chân thật… Nhưng mà, dưới tình huống đó, làm sao có thể thoát được?

Gin chỉ lấy ra một điếu thuốc khác, ngậm vào miệng, sau đó khởi động ô tô….

———–

Chú thích: 

(1)  Chevrolet: một hãng xe xuất xứ từ Canada.

chev_trax_hockey_card

(2) Hồ Geneva:

Hồ Genève, hồ Geneva hay hồ Léman là tên gọi của một hồ ở Tây Âu. Tên gọi của nó, có lẽ có nguồn gốc từ tiếng Celt từ gốc ban đầu là tiếng Latin. Tên gọi này thay đổi theo thời gian: lacus Lemanus hay hồ Genève, hồ Léman.

Nó là hồ nước ngọt lớn thứ hai tại Trung Âu khi nói tới diện tích bề mặt, chỉ sau hồ Balaton. Khoảng 60% diện tích của nó thuộc chủ quyền của Thụy Sĩ (các bang Vaud, Genève và Valais), và 40% thuộc Pháp (tỉnh Haute-Savoie). Bờ phía bắc và hai đầu thuộc về Thụy Sĩ trong khi bờ phía nam thuộc về Pháp. Biên giới giữa hai quốc gia chạy ngang qua mặt hồ.

Hồ này có hình dáng giống như trăng lưỡi liềm hay hình dấu phẩy, được hình thành từ sông băng Rhône đang rút xuống, hẹp lại tại khu vực quanh Yvoire trên bờ phía nam, vì thế có thể chia ra thành Grand-Lac (hồ lớn) ở phía đông và Petit-Lac (hồ nhỏ) ở phía tây. Nó nằm trên dòng chảy của sông Rhône. Sông này bắt nguồn từ sông băng Rhône gần đèo Grimsel ở phía đông của hồ và chảy qua bang Valais, nhập vào hồ tại khu vực nằm giữa Villeneuve và St. Gingolph, trước khi chảy chậm về phía lối thoát ra của nó tại Genève. Các chi lưu khác là Dranse, Aubonne, Morges, Morge, Venoge, Veveyse, Foron và Serine v.v.

Sự hình thành của hồ có nhiều nguồn gốc: các nếp uốn kiến tạo đã tạo ra phần Grand-Lac còn tác động của sông băng Rhône tạo thành Petit-Lac (đoạn nằm giữa Genève và Yvoire/Nyon). Nó được hình thành trong thời kỳ rút xuống của sông băng Rhône sau thời kỳ băng hà gần đây, khoảng 15.000 năm trước.

lakegeneva

lake-geneva-switzerland-photo-1

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK