Chỉ trong chớp mắt xung quanh Cưu Ma Trí như có một làn gió lớn, râu tóc đều dựng cả lên.
Y phục của hắn phồng to lên.
Đùng một tiếng, vỏ đao khi chạm vào người hắn thì như quất vào miếng sắt vậy, vỏ đao nổ tung ngay lập tức, mảnh gỗ bắn ra tứ phía.
Mà Triều Quyền thì lúc này máu bắn tung toé, kêu thảm liên tục sau đó lui lại, cánh tay hắn như không còn cảm giác được gì nữa rồi.
"Lão đại!"
"Lão đại cẩn thận!"
Người của Kim Tiền Bang thấy thế vội vàng tiến lên để đỡ Triệu Quyền dậy.
"Ngươi chắc chắn sẽ chết, Quái Tai To à, chọc Kim Tiền Bang chúng ta thì ngươi không thể nào sống nổi đâu."
Triệu Quyền rống to một cách thê lương, không sợ hãi tý nào.
Kim Tiền Bang của bọn hắn ngoại trừ bang chủ Thượng Quan Kim Hồng ra thì còn những cao thủ khác như Kim Vô Mệnh Gia Cát.
Người đông thế mạnh, dù là cao thủ Nửa Bước Tông Sư cũng không dám trêu chọc Kim Tiền Bang của bọn hắn.
"Gặp phải cường địch, các huynh đệ cùng tiến lên, chém chết tên Quái Tai To này."
"A di đà phật!"
Cưu Ma Trí tụng phật hiệu?
Một giây sau ta thấy hắn cầm chổi quét một đường ra.
Nội lực đáng sợ cuồn cuộn tuôn ra, tạo nên một trận cuồng phong to lớn.
Bồng bồng bồng...
Người của Kim Tiền Bang bay ra ngoài như lá cây vậy.
Giữa không trung thì ai nấy đều che ngực, thổ huyết.
Lần ra tay đầu tiên tuy Cưu Ma Trí tức giận nhưng Lưu Tiêu cũng không nói gì, vì đó chỉ là giáo huấn nhẹ cho Triệu Quyền thôi.
Không ngờ những người này lại còn dám tiếp tục kêu Quái Tai To, Cưu Ma Trí sao có thể nhẫn nhịn được nữa, ra tay nặng hơn.
Đùng đùng, đám người Triệu Quyền rơi xuống đất như sủi cảo vậy, không ai bò dậy nổi.
"Cao thủ Nửa Bước Tông Sư!"
Khi Triệu Quyền té xuống đất thì vẻ mặt trắng bệch, nhìn Cưu Ma Trí với vẻ đầy hoảng sợ.
Nửa Bước Tông Sư bình thường không dám chọc Kim Tiền Bang, nhưng phải xem là trường hợp nào nữa.
Lấy địa vị của hắn thì chưa đủ để Thượng Quan Kim Hồng khai chiến với Nửa Bước Tông Sư.
Vị tiểu lão đệ Cưu Ma Trí này rất hiểu chuyện nha, có thể nhận thức vị trí của mình trong thời gian ngắn như vậy.
Lưu Tiêu rất hài lòng với việc động thủ vừa rồi của Cưu Ma Trí.
Đây là một tay chân hợp cách.
"Lâu chủ, ta nên xử trí những người này ra sao?"
Cưu Ma Trí xoay người lại hỏi.
Kim Tiền Bang?
Hắn chưa từng nghe nói Kim Tiền Bang nào cả, thế nên cũng không sợ Kim Tiền Bang.
Lưu Tiêu nói: "Đánh gãy tứ chi, sau đó quăng ra ngoài."
Những người này trong mắt của Lưu Tiêu thì ghê tởm hơn Cưu Ma Trí nhiều.
Nếu hắn đoán không sai thì Triệu Quyền tính ra tay với Cưu Ma Trí là vì để khiến chưởng quỹ như hắn phải kinh sợ, nộp phí bảo kê một cách ngoan ngoãn.
Không ngờ lại đá trúng tấm thép là Cưu Ma Trí.
Tàn nhẫn!
Nghe thế thì mí mắt Cưu Ma Trí nhảy liên tục.
May mà khi nãy bản thân cũng không phải cố ý gây sự với Thiên Cơ Lâu.
Nếu khi nãy bản thân cũng giống như những người này, cố ý đến đây để gây chuyện, thì có lẽ bây giờ bản thân đã bị đánh gãy tứ chi rồi.
"Vâng!"
Hắn cũng là một người tâm ngoan thủ lạt.
Nghe được Lưu Tiêu ra lệnh thì hắn thực sự tiến lên đánh gãy tứ chi của đám người Triệu Quyền.
Hắn còn thận trọng hơn nữa, trước khi đánh gãy còn điểm huyệt câm, để bọn người này không thể phát ra tiếng.
Không bao lâu sau thì người của Kim Tiền Bang lại tới.
Nhưng khi chứng kiến thảm trạng của đám người Triệu Quyền thì đám người này chỉ im lặng, đem đám người Triệu Quyền đi.
"Kêu Thượng Quan Kim Hồng đến gặp ta."
Thanh âm của Lưu Tiền truyền ra.
Muốn lập uy thì làm triệt để hơn một tý.
Tuy Cưu Ma Trí là Nửa Bước Tông Sư, nhưng danh tiếng ở Cửu Châu khá nhỏ.
Nếu như muốn lập uy thì phải lấy người như Thượng Quan Kim Hồng mới được.
Đám người Kim Tiền Bang không nói gì, chỉ quay đầu lại nhìn Thiên Cơ Lâu một cái.
Giờ khắc này trong Thiên Cơ Lâu im lặng như chết, ai nấy đều nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt hoảng sợ.
Thượng Quan Kim Hồng không giống Cưu Ma Trí, chỉ là một tán nhân không căn cơ, vũ lực của chính bản thân hắn không tầm thường, còn có rất nhiều thủ hạ.
Nếu chỉ lấy tu vi để đánh giá Thượng Quan Kim Hồng thì ngươi không biết ngươi chết thế nào đâu.
Huống chi Lạc Dương Thành này còn là đại bản doanh của Kim Tiền Bang nữa.
"Lâu chủ, tại hạ có việc, xin cáo từ trước!"
Có người lo lắng bản thân bị liên luỵ nên đã cáo từ.
Có ngươi dẫn đầu thì những người khác cũng lần lượt bỏ đi.
"Đáng tiếc, ta còn chưa nghe được những sự tích của các tiểu nhân âm hiểm vừa lên bảng."
Sau khi đi xa thì có người thờ dài rồi nói.
Hiển nhiên hắn cũng không tin Thiên Cơ Lâu có thể thắng được Kim Tiền Bang.
"Đừng thở dài, lâu chủ Thiên Cơ Lâu dám nói những lời đó ra thì chắc chắn là có thực lực."
"Tuổi trẻ như thế, lại có thể dùng một chiêu áp chế Nửa Bước Tông Sư thì sẽ không ngốc đâu."
"Nói đi thì cũng nói lại, Kim Tiền Bang còn chưa phải là thiên hạ đệ nhất, Cái Bang còn thiếu Thiên Cơ Lâu một nhân tình kìa, với tính cách hiệp nghĩa của Cái Bang thì chắc chắn sẽ không ngồi im nhìn Kim Tiền Bang ức hiếp Thiên Cơ Lâu."
"Nếu vượt qua được cơn sóng gió Kim Tiền Bang này thì chắc chắn Thiên Cơ Lâu sẽ cắm dùi vào Lạc Dương Thành, đặt chân lên Cửu Châu.
Có người nói với vẻ khẳng định vô cùng.
Đương nhiên có vài người khi nãy nói sẽ chiếu cố việc làm ăn của Thiên Cơ Lâu cũng ở lại.
Ở Cửu Châu không có bá chủ tuyệt đối.
Kim Tiền Bang tuy mạnh nhưng không doạ được mọi người.
Thế nên bọn họ vẫn mướn phòng một cách an tâm, ngủ tại Thiên Cơ Lâu.