Ngũ Độc Đồng Tử như được đại xá, không dám ở nơi này lâu, chỉ chớp mắt đã biến mất trong biển người.
"Long Khiếu Vân?"
Tiêu Phong cũng bắt đầu nhịn không được, sát khí hiện rõ trong mắt: "Lâu chủ, Tiêu Phong nguyện ý đi Hưng Vân Trang để giết người này."
Hắn coi Lưu Tiêu như bằng hữu, ân nhân của mình.
Hiện tại còn là thủ hạ của Lưu Tiêu nữa.
Long Khiếu Vân dám tìm Ngũ Độc Đồng Tử để ám sát Lưu Tiêu thì sao hắn có thể ngồi yên được.
Lưu Tiêu nói: "Không cần!"
"Người giết Long Khiếu Vân sẽ là Tiểu Lý Thám Hoa."
Tiêu Phong sửng sốt, Long Khiếu Vân không phải là anh em kết nghĩa với Tiểu Lý Thám Hoa sao, y còn đưa đưa tất cả gia sản cho Long Khiếu Vân nữa.
Đám người Thiên Cơ Lão Nhân cũng nhìn sang đầy kinh ngạc.
"Ta biết rồi!"
Lúc này bỗng có người hô to.
"Long Khiếu Vân là người lâu chủ cho lên Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng, hắn tính kế Thám Hoa Lãng - Lý Tầm Hoan."
Lời này vừa dứt thì những người khác cũng hùa theo.
"Chắc chắn là như thế!"
"Tên Long Khiếu Vân này luôn giữ hình tượng chính diện trên giang hồ, nhưng hôm nay lại tìm Ngũ Độc Đồng Tử để ám sát lâu chủ, nếu như thế có lẽ những lời lâu chủ nói là sự thật."
"Lâu chủ nhanh tiết lộ về tên này đi, chúng ta muốn biết ân oán giữa Long Khiếu Vân và Tiểu Lý Thám Hoa."
"Lâu chủ nói nhanh lên, ta đã ở tửu lâu của ngươi hai ngày rồi, còn chưa nghe nói hết Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng nữa."
"Lâu chủ thật là lòng dạ hiểm độc, ngươi không thể đối xử với những người nghèo như chúng ta như vậy."
Mọi người ai cũng yêu cầu Lưu Tiêu mau kể sự tích của Long Khiếu Vân.
Lưu Tiêu lên tiếng: "Được rồi! Mọi người im lặng."
"Ta sẽ nói sự tích âm hiểm của Long Khiếu Vân liền đây."
Mọi người vội vàng ngồi xuống.
Có người hô mang rượu lên.
Thiên Cơ Lão Nhân cũng tìm một cái bàn, ngồi xuống cùng với Tôn Tiểu Hồng, hứng thú dạt dào.
Thượng Quan Kim Hồng theo bản năng cũng muốn tìm một chỗ để ngồi nhưng lại bị Cưu Ma Trí kéo tay lại.
"Ngồi cái gì mà ngồi, không thấy có người kêu rượu sao?"
Lúc này hắn cũng sắp trở thành đầu lĩnh tù binh rồi.
Sắc mặt Thượng Quan Kim Hồng tái xanh, tuy nhiên hắn vẫn đi ôm vò rượu tới.
Lưu Tiêu nhìn một vòng xung quanh, bắt đầu nói: "Long Khiếu Vân vô cùng thâm độc độc ác, hắn giống Nhạc Bất Quần, là một nguỵ quân tử rất giỏi về nguỵ trang."
"Trên giang hồ hắn luôn nguỵ trang thành một người dũng cảm, hào phóng."
"Thiên hạ đều biết hắn và Tiểu Lý Thám Hoa là anh em kết nghĩa, nhưng không có mấy ai biết việc hắn kết nghĩa với Lý Tầm Hoan là kết quả của một âm mưu."
"Cả hai kết bái từ lúc hắn cứu Tiểu Lý Thám Hoa."
"Nhưng trên thực tế lần nguy cơ đó là do một tay Long Khiếu Vân an bài hết."
Lưu Tiêu chỉ nói vài câu thôi mà xung quanh ai nấy đều đã há hốc mồm kinh ngạc rồi.
"Quá âm hiểm!"
"Lợi hại, không ngờ còn có cách này để kết bái cùng Tiểu Lý Thám Hoa."
"Quả nhiên là quá âm hiểm, loại chiêu trò vô liêm sỉ như thế cũng nghĩ ra được."
"Khó trách Tiểu Lý Thám Hoa sẽ bị lừa, ai có thể nghĩ tới ân nhân cứu mạng mình lại là chủ mưu của tất cả chứ."
Long Khiếu Vân cũng thật sự là một người có tài, có thể an bài một loạt âm mưu, cuối cùng kết bái được với Tiểu Lý Thám Hoa.
Lưu Tiêu không để ý tới phản ứng của những người này, nói tiếp:
"Mọi người đều biết chỗ ở hiện tại của Long Khiếu Vân là Hưng Vân Trang, tuy nhiên nơi đó trước kia lại là tổ trạch của Tiểu Lý Thám Hoa, tên là Lý Viên."
"Long Khiếu Vân biết rõ Tiểu Lý Thám Hoa vô cùng trọng tình trọng nghĩa."
"Thế nên sau khi kết bái thì hắn giả bộ như thích Lâm Thi Âm, người Tiểu Lý Thám Hoa thích cũng là vị hôn thê của y."
"Sau đó hắn tìm cơ hội nói cho Tiểu Lý Thám Hoa rằng bản thân yêu Lâm Thi Âm, yêu đến mức sinh bệnh, không sống được bao lâu nữa."
"Tiểu Lý Thám Hoa trọng tình trọng nghĩa, thấy đại ca kết nghĩa của mình như thế thì không chịu được, liền nhường nữ nhân mình yêu thích của Long Khiếu Vân."
"Không chỉ thế, hắn còn đem tất cả gia sản của mình đưa cho Long Khiếu Vân, coi như hạ lễ tân hôn."
"Đến tận đây Long Khiếu Vân đã thu được toàn bộ gia sản của Tiểu Lý Thám Hoa, bao gồm cả nữ nhân của y."
Đối với việc làm của Tiểu Lý Thám Hoa thì Lưu Tiêu cũng phục sát đất.
Huynh đệ tốt là có thể bán mạng cho nhau.
Nhưng nếu ngay cả người mình thích cũng tặng thì đó là thằng ngu.
Nhưng mà sau đó Lưu Tiêu không còn thắc mắc về việc làm của Lý Tầm Hoan nữa.
Đó là do tư tưởng của thời đại này rồi!
Bởi vì hiện tại trong Thiên Cơ Lâu không ai thấy Lý Tầm Hoan ngu ngốc cả, ai nấy đều tán thưởng nghĩa khí của hắn.
"Tiểu Lý Thám Hoa, tình nghĩa vô song!"
"Đáng tiếc cho Tiểu Lý Thám Hoa, nghĩa khí hơn vạn kim, tuy nhiên gặp sai người."
"Tiểu Lý Thám Hoa nghĩa khí xung thiên."
"Bội phục, đây mới thật sự là nghĩa khí."
"Long Khiếu Vân thật sự là súc sinh, lại dám lợi dụng nghĩa khí của Tiểu Lý Thám Hoa để trục lợi."
"Cẩu tặc, tên này nên bằm thây ra vạn đoạn!"
"Ha ha, đám ngu ngốc tại Tụ Hiền Trang kia muốn giết Tiêu đại hiệp làm gì, sao không đi giết tên cẩu tặc Long Khiếu Vân kìa."